Hai kẻ đều chưa từng trải qua khoảng xuân sắc nào tuyệt vời như thế, nay được dịp nếm trái cấm cùng với người mà mình tâm duyệt, thật sự là khó lòng kìm nén.
Từ trưa đổ bóng đến chiều, rồi ngả tối, tiếng kẽo kẹt của chiếc giường tre chưa lúc nào dừng lại. Mãi cho đến khi Dư Hòa thật sự kiệt sức không cách nào tiếp nhận nổi nữa, Đại Viễn mới đành tiếc nuối ôm tràn lấy cậu mà hôn cho thỏa.
Hắn cất chất giọng khàn đặc:
-Hòa nhi, ta tâm duyệt đệ, sau này đừng nghĩ đến việc rời khỏi ta, được không?
Dư Hòa phần vì quá mệt, phần vì xấu hổ, cậu chôn vào lồng ngực người, không đáp lời. Cũng chỉ một lát sau đã thật sự ngủ lịm đi mất.
Đại Viễn không nhận được câu trả lời, có chút mất mát, nhưng hơn hết là hắn lo sợ.
Mặc dù ôm được cậu ở trong tay, cùng với cậu thân mật kịch liệt như vậy. Nhưng khoảng trống và bóng ma tâm lý bị ruồng bỏ trong quá khứ của hắn lại quá lớn. Vì thế, hắn vẫn sợ rằng cậu vì có hơi men nên mới bạo gan cùng hắn ân ái, không thật sự bởi vì yêu thích hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT