-Nương! Tên ca nhi chết tiệt ấy mặc y phục mới, chân còn đeo giày vải!
-Ta còn nghe nói phu lang hắn bán thủ nghệ làm đậu hũ cho Lê Gia, kiếm được ba quan tiền, đã thế sau này còn được cắt lại ba phần lợi tức mỗi tháng!
-Tức chết mất thôi, vì nó mà cả vụ mùa ta phải làm biết bao nhiêu là việc, nương người xem, chân tay ta đều xước hết cả. Nữ tử như ta trọng nhất là nhan sắc đó!
-Còn thấy phu phu nó cưỡi ngựa ngông nghênh đi về núi nữa, tức chết mắt ta rồi.
Trở tối, Thẩm Hà và Diệu Đào ồn ào mỗi người một câu, khiến cho bữa cơm nhà Chu Ninh vì thế mà mất cả ngon.
Thẩm Vân đặt mạnh bát xuống bàn:
-Các ngươi sốt ruột cái gì? Cũng không phải là do nó giỏi, chẳng qua chỉ là tên Hổ tử ấy trước đây đi xa học lỏm được ít thủ nghệ ở các thành khác đưa về. Bán đi một lần này tiêu là hết! Ăn may thì há được mấy lần kia chứ? Đậu hũ đó ăn còn nhạt hết mồm, Lê Gia có thể bán được bao nhiêu chứ? Còn nói cái gì mà ký khế ước với Hồng Ký, ta thấy toàn là loạn ngôn nói bừa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT