Trước ánh mắt chết trân của mấy mẹ con Thẩm Vân, Dư Hòa cùng Đại Viễn ung dung đeo gùi trở về nhà Nhạc Tôn.
Trong lòng cậu một bụng đều là ý cười, Đại Viễn cũng như vậy. Nếu không phải là còn vài thôn dân đang nhìn tới, cả hai còn nghĩ mình nhịn không nổi mà bật cười ra miệng.
Vừa về đến nhà Nhạc Tôn, Đại Viễn đã tấm tắc:
-Hòa nhi, mưu kế này của đệ đúng là quá hay! Một mũi tên trúng liền mấy cái đích. Vừa không kẻ nào dám quy cho chúng ta tội bất hiếu, vừa khiến cho bọn họ tiếc đến xanh ruột, tốt nhất là sau này kể cả bên đó có việc chúng ta cũng không cần về nữa!
Dư Hòa lấp lánh ánh mắt:
-Dĩ nhiên rồi! Sống chung ngần ấy năm, ta đương nhiên hiểu rõ bọn họ hơn ai hết.
Đúng lúc Nhạc Tôn cũng đã về đến cửa, vừa nghe tiếng cười nói của hai người bọn họ đã giả như quở trách:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play