Trưa hôm ấy hai người ở lại ngôi nhà trên cây ăn cơm.
Cơm trắng nấu trong niêu đất chín tới, tỏa ra mùi hương thơm lừng, ăn cùng với rau rừng ngân đắng chấm cùng với muối. Thêm bốn quả trứng gà luộc chín, lòng đỏ vàng au, đôi củ khoai lang ruột vàng bở tơi.
Bữa cơm giản dị như vậy nhưng lại cực kỳ vừa miệng, đưa cơm.
Đại Viễn vừa ăn vừa trộm nhìn Dư Hòa, đảm bảo đến khi cậu ăn no rồi, chính mình mới vào sức ăn. Dư Hòa đều biết hết.
Cậu chống tay vào cắm, ngắm gương mặt người trước mắt, thành ra người xấu hổ lại là Đại Viễn, hắn vừa và cơm vào miệng lại vừa như sắp nghẹn.
Dư Hòa thấy hắn càng như vậy lại càng ưa mắt. Gương mặt phong sương rắn rỏi thêm vài vết sẹo mờ, đôi mày rậm đến chớp một cái cũng tỏa ra khí khái nam tính. Nhưng ánh mắt lại có chút ngượng ngùng cùng muốn trốn tránh, này chính là muốn chọc cho người ta trêu ghẹo.
Cậu thật muốn vươn tay sờ thử lên má Đại Viễn một cái. Nhưng nghĩ thế nào cũng giống như mình là kẻ không đàng hoàng đang âm mưu trêu hoa ghẹo nguyệt vậy! Lại rõ biết bản thân vốn là một ca nhi, người trước mặt càng không thể so với hoa được, tự nghĩ còn phải bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT