Trắc Phúc Liên Nghi Đại Đường Chỉ

Chương 1: Cảnh Nghi, Giản Giản


3 tuần


Cảnh Nghi tỉnh lại sau khi ngủ ,ánh mắt cô mơ màng nhìn vạt nắng chiếu qua ô cửa sổ,căn phòng đỏ rực của cô vốn đẹp giờ vì tia nắng càng sáng hơn.

Cảnh Nghi đưa chân bước xuống giường, chạm nhẹ xuống chiếc thảm dưới nền,tìm được đôi dép bông liền xỏ đôi chân trắng ngần vào.

Bước vào nhà vệ sinh, Cảnh Nghi nhìn mình trong gương mái tóc đỏ rực của cô bám nhẹ vào má cô dưa tay lên vuốt ra , một gương mặt tựa như tiên nữ hạ phàm.Không mấy để ý Cảnh Nghi nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài phòng .

Cảnh Nghi nhấc chân bước đi chậm rãi trên thảm nhung xám cho , ánh mắt đỏ rực của cô tựa như lửa không biết đang nhìn cái gì,đôi tay của cô đưa nhẹ theo nhịp chân.

Bước đến trước cánh cửa đấy,Cảnh Nghi đưa tay mở ra ,đây là phòng thay đồ của cô bên trong đấy là một khung cảnh thật sự chói mắt

Cảnh Nghi rất đẹp nhưng khi mặc đống đồ rườm ra vào người liền không thể thấy những đường cong trên người cô nữa.

Đói quá đi mất!!!!

Nhanh tay thuận mắt Cảnh Nghi đưa tay cầm lấy chiếc ô ren loli.

Bước xuống phòng khách là cảnh người hầu đang dọn dẹp nhà cửa.

“Tiểu thư , bữa sáng của cô đã được chuẩn bị trong phòng bếp rồi ạ”

Khi nhìn thấy cô một người hầu nhanh chóng mở miệng.Sau đó là tiếng xì xào của mấy người hầu nhưng đa số toàn là khen cô dễ thương,có người cứ nhìn Cảnh Nghi ko rời mắt .Cảnh Nghi cững quen rồi.

Mà cô không hiểu nổi là mấy người này hầu hạ cô từ bé đến giờ mà sáng nào cũng như sáng nào đều không tiếc lời khen cô .

Cảnh Nghi ngồi lên ghế,trên bàn đã có sẵn các món ăn sáng bày ra.Cô cầm nĩa,ánh mắt nhìn bàn ăn rồi cx chỉ ăn 2-3 miếng r rời bàn.

Kì quái rõ ràng lúc nãy thấy đói mà bây giờ thấy chả cảm thấy gì nhỉ.Ánh mắt Cảnh Nghi đảo quanh phòng bếp trong phòng bếp ngoài màu đỏ và trắng đen xám ra thì màu khác là  không có,chạm ánh mắt đến cái tủ lạnh.

CẢNH Nghi định đưa tay mở tủ lạnh thì bỗng 

"Tiểu thư ,người cần j cứ nói chứ đừng tự ý mở lung tung,nếu không người bị thương thì ta biết phải làm sao" Đó là một người hầu với vẻ mặt như sắp khóc .

Cảnh Nghi nghi hoặc nhìn người hầu,dường như có thể nhìn thấu cả vũ trụ,lông mi khẽ động bàn tay đg đưa thì liền hạ xuống.

Nhìn vẻ mặt người hầu thở phào.

"Sữa"Cảnh Nghi giọng nói của cô  mềm mại tựa như bông vậy lại ko vó giống như chất giọng của người lâu ngày chưa nói không đem sự khàn đặc ,khiến người nghe thấy như nghe cảnh đẹp ý vui.

Gương mặt người hầu thay đổi rất đặc sắc như tắc kè hoa vậy từ bất ngờ sang luống cuống sau đó sang hoảng hốt.Rồi nhanh chóng lấy sữa đưa cho Cảnh Nghi.Ánh mắt Cảnh Nghi hơi thay đổi dường như đáy mắt cô xuất hiện chút gì đó nhưng cũng nhanh chóng biến mất chỉ liếc nhẹ sang người hầu rồi vươn tay lấy hộp sữa chua.

Cảnh Nghi quay người đi để lại người hầu ngơ ngác một mình.

Người hầu ngơ ngác:"..."

Bước ra đại sảnh Cảnh Nghi đi về phía  ghế sofa.Ngồi xuống ,cô mở laptop trên bàn cô truy cập vào website gì đó .

 [Cảnh Nghi ,cậu không phải là quên rằng hôm nay chúng ta đi đâu chứ]-Hoa Lê Đái Vũ

 Bất ngờ phía trên màn hình hiện ra thông báo từ wechat. Cảnh Nghi liếc nhìn sơ qua cũng chỉ trả lời vỏn vẹn 2 chữ

 [Quên rồi]-Nhữ Nhữ Mai

 Người bên kia sau khi thấy được câu trả lời ngắn gọn mà xúc tích này liền tức đến mức muốn phun ra máu.

 Gì vậy chứ rõ ràng là trí nhớ của Cảnh Nghi không phải là nhìn phát nhớ luôn hay sao .

 [Tiểu tổ tông ơi hôm nay chúng ta có hẹn đi  chơi ở Đài Liên Sơn ,CẬU CÓ ĐI KHÔNG!!!!]

 -Hoa Lê Đái Vũ

 [Ồ]-Nhữ Nhữ Mai

 Ồ ???? Là ý gì chứ là đi hay là không đi ???!

 Thật là muốn tức chết bổn công chúa mà.

 [Vậy thì tí ta qua đón ok]

 Tức thì tức nhưng đấy là ai chứ cũng chỉ giám tức trong lòng thôi vẫn phải nhẹ nhàng mà hoà giải ,đúng không.Bổn công chúa không nên nhỏ mọn.

 Cảnh Nghi sau khi nhận được câu trả lời cũng không định đáp lại chỉ gửi đi một icon trái tim .

 Cô đích thị là không nhớ thật chỉ nhớ là hôm nay mình cần đi đâu thôi nên ngồi chờ vậy .

 Hoa Lê Đái Vũ là Hoa Giản Giản có thể nói là người thân thiết với nàng nhất trong cái vòng bạn bè mà số bạn bè chỉ đếm trên đầu ngón tay à không đúng mà là chỉ có mình Hoa Giản Giản còn Giản Giản lại trái ngược với cô , quan hệ rất rộng nhưng đối với nàng thì không ai bằng.Mặc dù nhìn Giản Giản như  vậy nhưng lại rất quan tâm tới cô .

   

Cũng là lần đầu thứ 2 mình viết trên TYT nên mình sẽ không ra chap thường xuyên nha ,Cảm ơn một ngày vui vẻ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play