Tĩnh Vương vội vã bước vào tẩm điện của Hoàng đế.
Hoàng đế vẫn hôn mê chưa tỉnh. Vân thị cầm khăn, dịu dàng lau mồ hôi trên trán cho ông ta. Nghe thấy tiếng bước chân, bà ngước lên đối diện với đôi mắt đè nén phẫn nộ và hoài nghi của Tĩnh Vương. Bà từ tốn đứng dậy, bình tĩnh hỏi: “Đã giờ này rồi, sao Tĩnh Vương gia lại cố ý tới đây?”
Tĩnh Vương không để ý đến bà, chỉ sai thần y và thái y do ông dẫn đến tiến lên, tỉ mỉ kiểm tra tình trạng của Hoàng đế.
Vân thị không lên tiếng, lạnh lùng nhìn mấy người kia, mặt chẳng mảy may biến sắc.
Một khắc sau, vị thần y kia và mấy thái y trao đổi ý kiến, bẩm báo với Tĩnh Vương: “Tình trạng của bệ hạ không khá hơn hôm qua là bao, vẫn chưa chuyển biến tốt.”
Giọng lão có hơi chần chờ. Bọn họ đã cho Hoàng đế dùng thuốc kết hợp với thi châm vài ngày, nhưng hình như Hoàng đế vẫn không khá lên. Theo lý thuyết, tuy ông trúng độc rất nặng nhưng cũng không đến nỗi này.
Sắc mặt Tĩnh Vương càng khó coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT