Sáng sớm hôm sau, Ôn Doanh lại gặp mặt các tướng lĩnh trong quân ở sảnh chính vương phủ, nghe bọn họ lần lượt báo cáo quân vụ.
Lăng Kỳ Yến cũng ở đây. Dù y không muốn đến, nhưng Ôn Doanh lại khăng khăng bắt y thức dậy rồi kéo tới đây. Giờ y đang chán ngán ngồi dựa bên tay ghế bát tiên của Ôn Doanh, lơ đễnh nghe báo cáo.
Các tướng lĩnh thay phiên nhau lên bẩm chuyện.
Báo cáo rằng, chiến sự với tộc Ba Lâm Đốn tạm ngừng, gần đây biên cảnh Tây Bắc vẫn yên bình, nhưng tộc Ba Lâm Đốn không phải là kẻ chịu an phận, qua mấy tháng nữa sẽ tới lúc bọn chúng tới đây tống tiền theo thường lệ, không thể lơ là được.
Mấy năm trước có chiến tranh, hiện tại người bên Ba Lâm Đốn rất thiếu thốn của cải lương thực, cho nên ắt hẳn sẽ không bỏ qua miếng mỡ dày Đại Thành này, cho dù là bọn chúng vừa mới bại dưới tay Đại Thành đi nữa.
Bọn chúng am hiểu nhất là mấy trò vặt vãnh như cướp đốt giết hiếp ở biên cảnh. Những năm trước, chỉ cần không gây ra động tĩnh gì lớn, triều đình Đại Thành sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua mấy chuyện này, cùng lắm là sai người đi đuổi chúng. Nếu lúc trước bọn chúng không có dã tâm cấu kết với tộc Thứ Liệt, ồ ạt phát binh tấn công chiếm mạc bắc và các bộ lạc khác, Đại Thành cũng sẽ không xuất binh.
Theo ý của những tướng lĩnh này là phải tăng cường biên phòng, người Ba Lâm Đốn tới thì đuổi đánh đi, miễn không gây ra đại loạn gì là được. Bọn họ ở đây mười mấy hai mươi năm rồi, cứ làm theo như thế, không có gì phải lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT