Đồ ăn vặt do Tôn Hương Liên làm, Tưởng Tử Tường đều rất thích, vì thế các hộp quà cũng biến tấu đa dạng, đồ bỏ vào mỗi hộp là không giống nhau.
Nhoáng một cái đã tới tháng sáu, đám nhóc Tô Văn Giang thường ngày đều chạy ra ngoài chơi sau khi làm xong bài tập về nhà lúc này cũng đều ở nhà ôn tập, kết quả kỳ thi giữa kì lần trước của bọ họ không được tốt, Tô Đại Quý hạ lệnh cưỡng chế bảo bọn họ lần thi cuối kỳ này nhất định phải có tiến bộ.
Nhà chính.
Tô Đại Quý sớm đã nằm trên giường, Tôn Hương Liên sau khi xong xuôi mấy việc vặt vãnh trong nhà cũng đi vào phòng, đóng cửa lại, nói: “Ông nó này, ông không thấy mấy ngày nay tụi nhỏ Văn Giang mỗi ngày đều ở trong phòng, người tiều tụy đi không ít.”
“Con trai mà, vốn dĩ giai đoạn đó là giai đoạn ham chơi, đợi chúng nó lớn hơn chút nữa thì tốt rồi, hơn nữa thành tích của Văn Hồ cũng rất tốt không phải sao? Sao ông cũng để Văn Hồ ngồi ở nhà ôn tập với các anh các em ?”
Bản thân Tô Văn Hồ lúc còn ở thủ đô đã từng được đi lớp, bản thân cũng thích đọc sách, thường thường có vấn đề không hiểu sẽ đi hỏi Văn Giang hoặc là thầy giáo, có thể nói là thành tích học tập tốt.
Nếu bảo mấy đứa cháu khác là bởi vì thành tích chưa tốt, vậy Văn Hồ thì sao? Vì cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT