Thật ra đừng nói mẹ “anh” lo lắng, ngay cả “anh’ người trải qua kiếp trước kiếp này cũng thấy lo lắng, không biết hiện tại ba “anh” rốt cuộc thế nào.
“Chuyện ba con hai mẹ con chúng ta cũng không biết, thôi thì không nói nữa, chỉ hy vọng sớm ngày đoàn viên.”
Hy vọng của Trần Nhã Vân đồng dạng cũng là hy vọng của Cố Cẩm Châu.
Người nhà họ Tô vội vàng bận rộn ở trên núi khai hoang, cũng may trước đó đã chuẩn bị đủ thức ăn giao cho Tưởng Tử Tường, bằng không hiện tại cũng không rảnh để hỗ trợ khai hoang.
Sau bảy ngày, một bãi đất trống rộng lớn cuối cùng cũng được dọn sạch, Tôn Hương Liên để mọi người nghỉ ngơi một trận.
“Hiện giờ cũng đã khai hoang được kha khá, đợi khi thời tiết ấm áp hơn một chút là có thể trồng trọt được rồi, trên đỉnh núi trước cứ mặc kệ đã, ngoài ra những chỗ tương đối cao gần đỉnh núi mọi người cũng không cần chú trọng quá mức.”
Núi ở thôn Tuyền Hải thật ra cũng không cao, lúc bình thường đi lên đỉnh núi cũng không tốn thời gian là bao, nhưng nếu gánh nước bón phân thì lại khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play