"Tôn Hương Liên cùng Tô Điềm Điềm nói chuyện, Tô Minh Mãn không ngừng nói thầm trong lòng, mẹ rốt cuộc làm sao vậy? Điềm Điềm còn nhỏ như vậy, sao biết mấy chuyện này? Nói cũng không hiểu.
Chẳng lẽ mẹ thật sự cảm thấy phúc khí của Điềm Điềm có thể thay đổi thời tiết?
Tô Minh Mãn nghe Tôn Hương Liên cùng tô Đại Quý nói nhiều mưa dầm thấm đất , tán thành rằng Tô Điềm Điềm có phúc khí, nhưng rốt cuộc chỉ có thể nói là vận khí tốt mà thôi, phúc khí khả năng cũng có, nhưng muốn nói có thể thay đổi được việc lớn, anh vẫn cảm thấy không có khả năng.
Tô Điềm Điềm hiểu ý của Tôn Hương Liên, yên lặng suy nghĩ chuyện trời mưa ở trong lòng.
Tôn Hương Liên nhìn sắc trời bên ngoài, có chút thất vọng trong lòng, nhưng cũng biết loại chuyện này không thể cưỡng cầu, vì thế cầm quạt điện đi sang nhà chính bên ngoài, kêu mọi người cùng nhau ngồi ở nhà chính.
Lúc nhà họ Tô xây nhà, bởi vì nhà chính là chỗ ở cho Tôn Hương Liên và Tô Đại Quý, cho nên phòng lớn hơn rất nhiều so với những người khác, tuy rằng như thế, nhưng nhà họ Tô nhiều người như vậy cùng ở trong một căn phòng, vẫn có chút chật chội.
“Gió từ chiếc quạt này mát mẻ hơn rất nhiều so với chúng ta quạt tay ấy nhỉ” Vương Lan Hoa hâm mộ nhìn quạt điện trước mặt, chỉ cảm thấy cơn gió thổi qua thật thoải mái, hơn nữa không cần tự mình phe phẩy quạt tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT