Diệp Hoan vội vàng lắc đầu: “Sư huynh, em mua nhà không phải vì anh đâu. Không phải, em không có ý đố, ý của em là em mua nhà là muốn mua cho hai em trai em, không phải muốn sư huynh đi.” Diệp Hoan thiếu điều vỗ ngực đảm bảo, cô mua nhà là mua cho các em trai, không phải mua cho mình, càng không muốn đuổi sư huynh đi.
“Sư huynh, bình thường em ở trường, vốn không ở căn nhà ở đây được, bình thường còn phải phiền anh coi ngó một chút. Hơn nữa căn nhà này là sư phụ em cho anh ở, em tới anh đi, sư phụ sẽ nói em mất…” Diệp Hoan nói nhiều như vậy, chỉ có một ý, không muốn bảo sư huynh đi.
Vốn dĩ lúc đầu sư phụ cho sư điệt tới đây ở chính là muốn hai sư huynh muội họ hiểu rõ nhau hơn, tốt nhất có thể có chút tình cảm. Còn suy nghĩ khác, có thể cũng có, nhưng không nói rõ với hai đồ đệ, Nhiễm Hàn và Diệp Hoan đều không biết.
Huyền Nhất Môn chỉ có bốn sư đồ họ, dĩ nhiên phải sống chung hòa thuận, đồng sức đồng lòng mới tốt. Diệp Hoan không ngờ sư huynh mở miệng liền nói đi, lỡ như sư huynh đi thật, sư phụ hỏi, sẽ khiến cô rất khó xử.
Ánh mắt của Nhiễm Hàn cực kỳ có lực xuyên thấu, anh ấy nhìn một cái đã hiểu ý biểu đạt của sư muội: “Nếu em muốn mua nhà, anh có thể giúp em.”
Diệp Hoan vội vàng đáp: “Vậy em cảm ơn sư huynh trước.”
Nhiễm Hàn lại nói: “Anh đã nấu xong cơm rồi, cùng nhau ăn cơm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT