Sau khi xe lửa tới ga, Diệp Hoan và Kỷ Nguyên Sâm bọn họ không quên đi đón Chiến Thần. Hai mẹ canh hành lý, các con đi đón Chiến Thần.
Đợi họ ra khỏi ga, Diệp Hoan nhìn thấy có một người con trai dáng người cao lớn, anh tuấn bất phàm cầm bảng giấy, bên trên viết tên của cô – “Diệp Hoan”.
Mà chàng trai đó tựa hồ cũng nhìn thấy nhóm người bọn họ, giống như nhìn ra họ chính là người anh ấy muốn tìm, sải bước đi về phía họ.
Diệp Hoan: Lẽ nào đây là sư huynh chưa từng gặp? Có thể tới đón cô, tựa như chỉ có người này. Chắc chắn là sư phụ nói cho sư huynh biết – cũng không đúng, là cô trách oan sư phụ rồi, rõ ràng cô không nói sư phụ biết khi nào cô đi xe lửa, sao sư huynh biết?
Đương nhiên Nhiễm Hàn không biết thời gian chính xác sư muội tới thủ đô, chẳng qua anh ấy thông qua bốc quẻ biết hôm nay có khách sẽ tới, cho nên mới sáng đã tới trạm xe lửa đợi. Tuy anh ấy và sư muội chưa từng gặp mặt, nhưng lại biết không ít chuyện về sư muội qua lời sư thúc, còn học công pháp mà cô tặng cho sư môn.
Gián tiếp mà nói, Nhiễm Hàn nhận ân huệ của Diệp Hoan, lại không muốn nợ sư muội. Cho nên muốn chiếu cố sư muội lúc sư muội tới một chút để trả lại ân tình cô tặng công pháp.
Đương nhiên, loại ân tình được lợi cả đời này không thể trả xong trong nhất thời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT