Sau khi biết, Diệp Hoan không đau lòng, mà nói: “Ba yên tâm đi, chú ba rất nhanh sẽ như ý nguyện.”
Nhưng sau khi chú ba làm trưởng khoa, cho tới khi cô chết ngoài ý muốn ông ta cũng không thăng chức nữa. Điểm này không cần nói cho ba cô biết, bớt cho ông nhọc lòng.
Sau khi mùa đông phương bắc tới, khắp nơi đều là khí lạnh, lạnh tới tận xương tủy. Căn nhà mà Diệp Hoan ở đã lắp nước ấm, nhưng phải tự nhóm lò đốt than mới có thể cung cấp được.
Diệp Hoan tự bỏ tiền mua một lô than chất trong nhà kho, đủ để đốt một trận. Đợi khi Lý Vệ Hoa tới đưa phí sinh hoạt, thấy Diệp Hoan đã sắp xếp xong hết, không nhịn được khen: “Vẫn là Hoan Hoan giỏi giang, đã chuẩn bị xong than rồi. Số than này đã tốn bao nhiêu tiền, mẹ đưa tiền cho con.”
Diệp Hoan nói thẳng: “Mẹ, chỗ con còn tiền, mẹ không cần đưa tiền cho con nữa.”
“Không được, đó là tiền tiêu vặt do sư phụ con cho con mà, để con mua than mà được à? Mẹ thấy số than này cũng tầm hai trăm tệ, đây là hai trăm tệ ba mẹ chuẩn bị mua than, con cầm đi.” Lý Vệ Hoa muốn nhét tiền cho con gái.
Diệp Hoan tránh không lấy: “Mẹ, con thật sự còn tiền, mẹ không cần cho con tiền mua than nữa, con không lấy. Nhà chúng ta góp chút tiền, mua thêm hai căn nhà ở thành phố, sau này nói không chừng đáng giá hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play