Người đàn ông nghe Diệp Hoan giải thích xong, biết Diệp Hoan ra ngoài cùng người quen, không còn hỏi thăm nữa. Ông ấy thật sự sợ Diệp Hoan bị người ta bắt đi nên mới lắm lời hỏi một câu.
Tới nơi của xe hỏng, tài xế dừng xe lại, những người đợi xe đó lập tức chen hết lên xe, trong xe lập tức chật ních, mùi vị lẫn lộn, giống như hít thở cũng cảm thấy khó khăn.
May mà Diệp Hoan và Kỷ đạo trưởng có ghế ngồi, Diệp Hoan còn ngồi bên trong, không chen tới cô.
Nhưng Diệp Hoan là con nít, một đứa con nít chiếm một ghế, có người lập tức khó chịu.
Có một người phụ nữ tóc xoăn, tô son, mặc váy đỏ rực nói: “Này, dì nói một đứa con nít như cháu sao lại chiếm một ghế vậy?”
Nhường ghế ra cho bà ta ngồi là được rồi.
Diệp Hoan vốn không phải con nít, không thèm để ý tới người phụ nữ đó. Cô đã nhìn rồi, phần lớn những người lên xe vừa nãy đều là thanh niên trai tráng, không có người lớn tuổi nào. Nếu có, cô có thể đứng dậy nhường ghế cho người già.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play