Lý Vệ Hoa vừa chuyển dạ, bên cạnh chỉ có chồng. Họ vừa chuyển vào nhà mới hơn nửa năm, bên cạnh vẫn chưa có hàng xóm. Gia đình cách xa nhà họ một chút thì họ không thân lắm, hơn nửa nửa đêm không tiện làm phiền người ta, Lý Vệ Hoa suy nghĩ, chi bằng trực tiếp tới nhà mẹ.
“Viện vệ sinh có người không, hay là gọi mẹ em tới trước?” Lý Vệ Hoa cảm thấy có lẽ sắp sinh rồi, bắt đầu lo lắng.
Lý Vệ Hoa là phụ nữ, lúc gặp phải phiền phức, người nghĩ tới có thể dựa dẫm được đầu tiên chính là ba mẹ và chồng.
Diệp Trường Vinh vừa nghe vợ nói sắp sinh, miễn cưỡng bình tĩnh, suy nghĩ nói: “Cũng không biết tối nay viện vệ sinh có trực ban không? Hay là anh đi gọi mẹ vợ trước, rồi đi gọi bà đỡ. Không phải mẹ chúng ta nói thai đầu sinh chậm sao? Em gắng gượng ở nhà một chút trước, anh đi nhanh về nhanh.”
Bởi vì rất ít thôn dân tiêu tiền sinh con ở viện vệ sinh, cho nên bình thường viện vệ sinh trên trấn không bận, buổi tối đều không có ai trực. Trừ phi là nhập viện trước, nể mặt người thân, bác sĩ còn có thể chiếu cố một chút, giúp sản phụ đỡ đẻ. Nhưng nếu sản phụ xảy ra nguy hiểm, viện vệ sinh vốn không giải quyết được vấn đề, vẫn phải tới bệnh viện huyện.
Diệp Trường Vinh không màng mặc thêm quần áo, khoác áo choàng đồng phục rồi chạy ra ngoài, nhưng vừa mở cổng, ông đã nghe thấy tiếng khóc yếu ớt của trẻ con bên ngoài, ông nhìn kỹ, trong ánh đêm mờ tối, phát hiện ở cổng có một cái bọc, trong bọc là một đứa bé.
Diệp Trường Vinh không nhịn được rủa một câu: “Đệch, ai nửa đêm ném con ở cổng vậy, không phải là gây thêm phiền phức sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT