Diệp Hoan thấy sư phụ nhét cho cô nhiều tiền như thế, vẫn không dám lấy, cô còn muốn từ chối, Kỷ đạo trưởng nghiêm mặt, bỏ lại một câu: “Cho con thì con cứ tiêu, thứ vi sư có là tiền!” Sau đó trực tiếp xoay người đi.
Diệp Hoan: đột nhiên cảm thấy bóng lưng của sư phụ thật cao lớn!
Diệp Hoan mặc kệ mấy anh em khác ngưỡng mộ cô có tiền, đi thẳng vào trong nhà lấy tiền tiêu vặt, lặng lẽ bỏ toàn bộ số tiền vào không gian, định chốc nữa chỉ tiêu tiền tiêu vặt trên chợ.
Sau đó Diệp Hoan dẫn một đám anh em, bao gồm em gái Trân Trân, cả đoàn người đi tới chợ.
“Hoan Hoan, em muốn ăn kẹo hồ lô.”
“Hoan Hoan, em muốn ăn kem.”
Phía sau Diệp Hoan là một bầy trẻ con, đều đang đợi cô trả tiền ăn đồ, ngay cả Kỷ Nguyên Sâm và Kỷ Nguyên Trân cũng theo hóng náo nhiệt. Cô có thể không mua sao? Không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play