Lần này dược liệu trong nhiệm vụ cần nhân sâm từ ba trăm năm tuổi trở lên, trong không gian của Diệp Hoan có nhân sâm trăm năm tuổi thậm chí là nhân sâm ngàn năm tuổi, nhưng họ không thể dựa vào không gian lấy ra giao nộp nhiệm vụ. Để bổ sung chỗ thiếu, hai người định đến đông bắc tìm nhân sâm trước, tìm được nhân sâm thích hợp thì dùng nó, không tìm được nhân sâm thích hợp thì có thể dùng nhân sâm trong không gian thay thế.
Như vậy sau khi họ quay về giao nhiệm vụ, bộ phận sẽ trả họ giá tiền tương ứng. Tương đương với việc họ bán dược liệu cho bộ phận.
Vừa hay Nhiễm Hàn và Diệp Hoan còn có thể thuận đường đi thăm hai vị sư phụ.
Tuy Diệp Hoan và Nhiễm Hàn đề nghị hai vị sư phụ sống cùng họ, nhưng Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ không muốn sống lâu dài ở Bắc Kinh. Họ chê không khí ở Bắc Kinh không tốt, người đông, ở lâu sinh phiền. Mỗi năm họ sống ở chỗ đồ đệ mười ngày nửa tháng là đi.
Hai vị sư phụ vẫn sống cuộc sống nhàn nhã. Bình thường họ sẽ thường trú ở đạo quán, có thời gian rảnh thì khám bệnh, bốc quẻ giúp thôn dân lân cận. Nếu không thì kết bạn ra ngoài du lịch, cuộc sống khá tiêu sái.
Hai vị sư phụ đã tu luyện công pháp do Diệp Hoan cho, đạo hạnh cao thâm hơn Nhiễm Hàn và Diệp Hoan, sống thêm mấy chục năm không thành vấn đề. Cơ thể của họ vô cùng khỏe mạnh, còn khỏe hơn một số người trẻ, căn bản không cần hai đồ đệ chăm sóc gần.
Nghỉ hè mấy năm trước, Diệp Hoan có thời gian tới thăm các sư phụ vài lần, cho nên cô đã biết đường về sư môn. Huống hồ có sư huynh ở đây, nhắm mắt cũng có thể tìm được đạo quán – nơi các sư phụ ở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT