Đợi Nhiễm Hàn và Diệp Hoan vào viện, chỉ nhìn thấy hai ông bà cụ mặt nhăn mày nhó, ba mẹ của đứa trẻ không có ở đây, họ đến cục công an đợi kết quả, xem cảnh sát có thể tìm được người giúp họ không.
Gia đình này mất một bé trai, ông bà nội đau lòng không xiết. Ông cụ u sầu hút từ bao thuốc này tới bao thuốc khác giải sầu, bà nội khóc cạn nước mắt, cả ngày quanh quẩn trong nhà, đầu óc mơ hồ, không biết nên làm gì. Hai ông bà cụ chính vì mất cháu trai mà mất hồn mất vía.
Họ có thể không khó chịu sao? Gia đình chỉ có một hạt giống này, nếu không tìm được đứa bé, ngày tháng tiếp theo không cách nào sống tiếp được. Nhưng nơi nên tìm đều tìm rồi, họ vẫn không tìm được cháu, cũng không biết nên làm sao, chỉ biết mong chờ cảnh sát có năng lực, mau chóng tìm được đứa bé giúp họ.
Ba mẹ của đứa bé cũng gửi gắm hi vọng lên người cảnh sát, mỗi ngày đều tới cục cảnh sát đợi, xem có thể đợi được manh mối mới nhất liên quan tới con mình không.
“Ông cụ, ông chính là ông nội của đứa trẻ sao?”
Bởi vì mặt của sư huynh hơi nghiêm túc, lần này Diệp Hoan chủ động nói chuyện với ông cụ.
Bà cụ không cần hỏi cũng biết rõ người tới muốn gì, vội vàng hỏi tin tức của cháu: “Cô gái, cô làm gì? Cô biết cháu tôi ở đâu không, cô từng gặp cháu tôi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT