Nhiễm Hàn nghe lời sư muội, nói với thợ chụp ảnh: “Vậy chúng ta chụp lại lần nữa, tôi sẽ cố hết sức cười tự nhiên hơn.”
Dựa theo lời Diệp Hoan nói, lúc chụp hình lại, biểu cảm của Nhiễm Hàn mới cười tự nhiên hơn, dù sao thì trong đầu anh toàn là dáng vẻ sư muội cười với anh, sau đó anh cười với sư muội là được rồi. Đặc biệt là lúc hai người mặt đối mặt, không cần Diệp Hoan và thợ chụp ảnh dặn dò, Nhiễm Hàn có thể làm rất tốt. Chủ yếu là đối mặt với sư muội, anh ấy có thể cười ra, cười rất vui.
May mà thời này hình cưới cỡ lớn mới vừa thịnh hành, chất liệu làm khung ảnh cũng ít, hai người chỉ chụp một bộ ảnh mặc tây trang váy cưới, còn có một bộ ảnh mặc lễ phục đỏ rực kiểu Trung, dày vò hơn một buổi, cuối cùng cũng xong.
Nhan sắc của hai người cao, trang điểm một chút, hình cưới chụp ra không có gì bới móc, đều được bạn bè người thân khen ngợi. Trong ảnh cưới, hai người tình tứ nhìn nhau, khiến Nhiễm Hàn và Diệp Hoan càng nhìn càng thích.
Nhiễm Hàn cũng vô cùng hài lòng, bảo thợ chụp ảnh rửa thêm hình, ngoài tặng cho bạn bè người thân một số ảnh bảy tấc, trong nhà bày biện rất nhiều hình cưới cỡ lớn. Trên đầu giường, trên tường, trên bàn, vừa vào nhà đã có thể khiến người ta nhìn thấy.
Lúc gần tới ngày hai người kết hôn, họ hàng ở quê đều tới, lần này không sắp xếp họ ở trong viện tổ chức hôn lễ mà sắp xếp tới nơi khác chen chúc một chút. Kỷ sư phụ sắp xếp chỗ cho thân thích ở.
Diệp Hoan không quên Kỷ Nguyên Trân, đã sớm mời cô ấy tới làm phù dâu cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play