Bà nội Diệp thật sự vui thay Diệp Hoan. Mặc kệ nói thế nào, tuy đứa cháu gái này là bà cụ nuôi thay người ta, nhưng Diệp Hoan biết ơn, còn nguyện ý đón cả nhà họ tới làm khách, là một đứa trẻ có lương tâm, sau này không tệ được, chẳng trách thầy bói nói cô là mệnh quý nhân.
Bà nội Diệp từng nghĩ, suốt những năm qua, cả nhà Trường Vinh thuận buồm xuôi gió, chưa từng xảy ra chuyện lớn. Ba đứa con đều thi vào đại học trọng điểm, chắc chắn cũng có một phần công lao của Diệp Hoan. Vì vậy cho dù biết Diệp Hoan không phải cháu gái ruột, bà nội Diệp nhìn thấy cô vẫn giữ thái độ đối đãi “mệnh quý nhân” như trước kia.
Bà ngoại cũng gật đầu đáp phải, cảm thấy hôm nay bà thông gia thông thái hơn trước nhiều, nói chuyện không sai.
Nói chuyện về chủ đề nhà cửa, mọi người mệt mỏi, đều không gắng gượng được, muốn mau chóng đi ngủ, ngủ xong ngày mai có thể đi dạo Bắc Kinh. Họ khó khăn lắm mới tới một lần, phải dạo khắp những nơi muốn đi.
Đợi mọi người giải tán, ai về phòng nấy, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa gọi riêng Diệp Hoan vào phòng nói chuyện.
“Hoan Hoan, chúng ta tới nhiều người như vậy, gây phiền phức cho con rồi.”
“Không sao, vốn dĩ là con gọi mọi người tới, bây giờ đã sắp xếp xong rồi, phiền hay không phiền cái gì. Ba mẹ đừng khách sáo với con, đây là nhà con tự mua, muốn để cho ba mẹ ở sau khi nghỉ hưu, ba mẹ muốn ở thế nào thì ở, cứ coi như nhà của mình.” Diệp Hoan nói như vậy là để ba mẹ an tâm, sợ họ cho rằng là nhà do ba ruột bỏ tiền mua, ba mẹ ở không tự nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT