Diệp Hoan nhìn thấy trong từng mảng sương đen chìa ra một cánh tay có máu, cô cầm La Bàn lên, tiếp nhận máu nhỏ xuống. Diệp Hoan lại có thể cảm nhận được mối quan hệ dần kiến lập giữa La Bàn và Nhiễm Hàn. Hơn nữa cô có thể khống chế được quan hệ này, cũng tức là nói nếu Diệp Hoan cho phép Nhiễm Hàn vào không gian, Nhiễm Hàn mới có thể vào; nếu Diệp Hoan không cho phép, không gian đối với Nhiễm Hàn mà nói chẳng qua là hư vật thấy nhưng không sờ được.
Vào khoảnh khắc Nhiễm Hàn và La Bàn thành lập quan hệ, La Bàn thuận tiện giải quyết mối họa trên người Nhiễm Hàn, rất nhanh hấp thu hết tất cả sát khí trên người anh, ngay cả sát khí trong trận pháp cũng bị La Bàn hấp thu sạch, Nhiễm Hàn vì vậy mà thoát thân.
Sự việc xảy ra quá nhanh, nhanh tới mức Nhiễm Hàn không cảm nhận được quá trình, anh đã được sư muội giải cứu thành công và loại bỏ sát khí trên người anh.
Nhiễm Hàn hiếm khi tò mò một lần, hỏi: “Sư muội, em làm được bằng cách nào?”
Không đợi Diệp Hoan trả lời, Nhiễm Hàn nhạy bén phát giác được mình không đúng, hình như anh đã tạo lập quan hệ với pháp khí gì. Đợi Nhiễm Hàn điều tra kỹ càng, phát hiện mình lại kết nối với La Bàn của sư muội. Dù sao thì anh cũng từng nhìn thấy La Bàn của sư muội, vô cùng quen thuộc với hình thái mà anh cảm nhận được.
“Còn nữa, anh thấy có thể thông qua La Bàn nhìn thấy một tiên cảnh, đó là nơi nào?” Nhiễm Hàn lại nhanh chóng phát hiện không gian.
Trong truyền thừa bây giờ, chỉ có ghi chép và cách dùng liên quan tới túi trữ vật. Loại vật mang theo không gian giống như này có lẽ chỉ tồn tại trong truyền thuyết thần thoại hoặc tiểu thuyết. Nhiễm Hàn hỏi cũng không lạ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT