Thi thoảng Diệp Hoan nghe bà bà nói, bà ấy thích mặc quần bông do mình may, nên cô bỏ chút sức mua bông và vải bông ở ngoài về, để bà bà tự may mặc. Bởi vì bà bà thấy cô mua những thứ đó liền rất vui, bày tỏ mình biết may, tự may mặc thoải mái hơn nên muốn tự may mặc.
Bởi vì tu luyện, ngược lại Diệp Hoan không sợ lạnh. Đầu đâu, cô chỉ khoác thêm một cái áo khoác bên ngoài áo lông đã không còn lạnh nữa.
Ngày thứ sáu, Diệp Hoan nhận được điện thoại của ba ruột.
“Hoan Hoan, không phải con nói trước đây quan hệ với anh em nhà họ Kỷ rất tốt sao, con hỏi thử ngày mai ngày kia khi nào họ rảnh, mời họ tới ăn bữa cơm. Còn có sư huynh con, mời chung luôn đi, cảm ơn cậu ấy chăm sóc con và cả giúp đỡ lần trước nữa.”
Diệp Hoan: “Vâng, con sẽ hẹn thời gian với họ.”
Sau khi tan học, Diệp Hoan tìm tới Kỷ Nguyên Trân trước, hỏi cô ấy trưa mai có thời gian không, tới nhà cô ăn bữa cơm.
Mắt Kỷ Nguyên Trân lóe lên ánh sáng tò mò: “Chị nói đến nhà ba mẹ ruột chị sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT