Diệp Hoan do dự nói: “Ba, có thể con giống mẹ con, ông ấy cũng nhận ra con, sau đó con đã nhận ba ruột rồi.”
Diệp Trường Vinh nghe con gái nói chuyện không tự tin như ngày thường, càng an ủi cô: “Hoan Hoan, cho dù con nhận ba ruột cũng đừng có gánh nặng tâm lý, cảm thấy hổ thẹn với ba mẹ. Nếu ba mẹ không muốn cho con nhận người thân, sẽ không cho con biết thân thế.”
“Ba, cảm ơn lúc đầu ba nhặt con về, nuôi lớn con. Mặc kệ như thế nào, sau này con đều là con gái của ba và mẹ.” Ý của Diệp Hoan là cho dù cô đã nhận người thân nhưng sau này vẫn sẽ hiếu thuận với ba mẹ - người đã nuôi lớn cô.
Dĩ nhiên Diệp Trường Vinh hiểu ý con gái, ngoài vui mừng vì con gái hiểu chuyện, còn ghen tỵ khi phải chia con gái cho người khác, nhưng hết cách, ai bảo quả thực con gái không phải con ruột, không thể bắt con cả đời không có duyên gặp gỡ ba mẹ ruột, như thế chính là họ quá đáng.
“Con đưa điện thoại cho ba ruột con, bọn ba nói chuyện.”
Lúc Lục Vân Triết nhận ống nghe, tâm trạng vẫn hơi căng thẳng. Khi sắp nói chuyện với người đàn ông nuôi lớn con gái, ông ấy như thể không có tự tin cầu mong để con gái theo ông ấy. Dù sao thì lúc đầu khi con gái nhỏ cần ông ấy, ông ấy vốn không gánh vác trách nhiệm làm ba, khiến con gái lưu lạc bên ngoài nhiều năm…
Nhưng quyết tâm muốn nhận con gái khiến Lục Vân Triết có thêm dũng khí, mặt dày nói chuyện với Diệp Trường Vinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT