Kim Trâm Tiên Tử

Phần 3


1 tháng


5. Âm phủ

Mặc dù ta cũng chẳng phải con người cao thượng gì, nhưng chưa đến mức ở sau lưng đâm người một dao. Tuy rằng… tuy rằng điều kiện của thiên giới đưa ra hấp dẫn mê hoặc như vậy… Quay về quá khứ, đoàn tụ với người thân…

Trước đây chuyện này chỉ là xa xỉ viển vông, bây giờ lại bị lấy ra làm điều kiện trao đổi để sẵn trước mắt. Chỉ là ngẫm lại, ta cảm thấy tim mình đau đớn không thôi.

“Đừng có ngẩn người nữa, đi theo ta.” Phục Tu lại gần nhìn ta dò xét.

Ta thu lại vẻ thất thần, vội hỏi: “Đi đâu?”

Hôm nay Phục Tu mặc một bộ long bào màu trắng bạc, tay áo dài thắt lưng hẹp, phảng phất tựa như tiên nhân, nhìn đi nhìn lại cũng không nhìn ra có một chút nào tàn bạo hung ác.

Hắn thản nhiên liếc mắt nhìn ta một cái, nhắm mắt nói: “Âm phủ.”

Nhưng âm phủ không phải là nơi ngươi muốn đi là đi được đâu… Ta im lặng một lúc rồi lấy lòng nói: “Phu quân có pháp lực vô biên, xuống âm phủ đi dạo cũng chẳng sao hết, nhưng ta…” không chịu nổi âm khí cường đại vậy đâu…

Hắn dường như bị những lời nịnh nọt của ta xoa dịu, ánh mắt lạnh lùng thường ngày bỗng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Hắn kéo tay ta, hiếm khi mở miệng nói: “Không sợ.”

Sau đó, nháy mắt chúng ta đã tới bờ sông của địa phủ. Nơi này vô cùng u tối, âm khí khôn lường, còn có vô số linh hồn quỷ dữ. Cả người ta lạnh phát run, đành gắt gao nhícg gần Phục Tu, không dám rời hắn nửa bước.

Thế nhưng hắn lại bày ra dáng vẻ hưởng thụ: “Nhân gian có câu, phu xướng phụ tuỳ.”

Hắn ôm lấy ta, hơi thở ấm áp vờn quanh tai làm lòng ta run lên từng nhịp. Sao hắn cứ suốt ngày đùa giỡn ta như vậy cơ chứ. Hắn dịu dàng chăm sóc ta từng li từng tí, thật sự là xuất phát từ tấm lòng, hay là có ý đồ nào khác? Ngay đến bản thân ta cũng không biết mình có điểm gì đáng giá để người lợi dụng. Đến một ngày nếu hắn phát hiện sự tồn tại chiếc ma chuỳ kia, không biết sẽ có biểu cảm gì? Có lẽ… sẽ nghiền ta thành tro bụi.

6. Tìm người

Lúc Minh Vương yếu đuối của địa phủ tới đã làm ta mở mang tầm mắt. Hắn cúi người nghênh đón Phục Tu, sau đó cũng lễ phép với ta y như vậy.

Phục Tu xoa đầu ta dặn dò: “Ta sẽ ra ngay thôi, ngoan ngoãn chờ ở đây, không được chạy lung tung.”

Hắn nói cứ như đang dỗ dành một đứa bé vậy.

Nói rồi áo tung bay, chậm rãi đi theo Minh Vương vào chủ điện. Hắn đi không nhanh, nhưng mỗi một bước chân như làm địa phủ nổi lên sóng gió.

Ta rảnh đến chán chường, liền ngồi tán dóc với một tiểu quỷ phán quan bên cạnh. Địa phủ đã là nơi thượng bất chính hạ tắc loạn rồi, vậy mà ngay cả bộ dáng ôn hòa thân thiện của ta cũng làm cho tiểu phán này lun lẩy bẩy.

Tiểu phán quan ôi một tiếng: “Ngươi… ngươi là phu nhân của hắn…”

Trong mắt hắn tràn ra vẻ phức tạp khó hiểu, thôi để ta đoán vậy: Vật họp theo bầy, câu kết với nhau làm chuyện xấu, phu nhân của đại ma quỷ đương nhiên cũng là đại ma nữ.

Ta xấu hổ lắm đấy có biết không…

Bất chợt ta để ý thấy trên tay của tiểu quan ôm một đống sổ ghi chép, một suy nghĩ chợt nảy lên: “Ngươi có thể xem được người chết đi qua nơi này không?”

Hắn thành thật gật đầu: “Có thể, nhưng phải biết ngày sinh tháng đẻ thì mới tra được.”

“Vậy… có thể tra giúp ta một người không?”

Nói ra lại thấy hổ thẹn, ta không nhớ nổi ngày sinh tháng đẻ của cha mẹ, nhưng của người nọ lại có thể nói làu làu, kí ức tựa như hãy còn mới đây. Cũng là vì thầy coi tướng số đã từng nói, bát tự của ta và hắn rất hợp, hai ta chính là trời sinh một cặp.

“Hắn… Hắn tên Kinh Thần, là người Dương Châu. Ngày sinh tháng đẻ ta vừa mới nỏi rồi đó. Thế nào? Có tra ra được không?”

Tiểu phán quan vùi đầu xem sổ ghi chép, miệng nhẩm đi nhẩm lại ngày tháng ta vừa đọc.

Ta thấp thỏm đứng ngồi không yên, tựa như người xa quê từ lâu về thăm chốn cũ, không biết dùng thân phận gì gặp lại cố hương.

Tần Kinh Thần xuất thân nhà hào môn thế gia, được danh hiệu tiến sĩ từ rất sớm, là thiếu niên tài tử nổi danh thời bấy giờ. Mẹ ta còn cười nói về sau có thể trở thành mẹ của Trạng Nguyên rồi, còn ta chính là Trạng Nguyên phu nhân. Lời này tuy rằng chỉ là vui đùa, nhưng với thực lực của Tần Kinh Thần thì thi đỗ Trạng Nguyên cũng không phải là việc khó. Tiếc rằng vị trí Trạng Nguyên phu quân của ta đành nhường cho người khác hưởng thụ.

Ta nghĩ, dù trong cuộc đời hắn không có ta đi cùng thì hắn vẫn sẽ bước vào sảnh đường cùng một nữ tử ưu tú, nắm tay nhau hạnh phúc đến đầu bạc răng long.

“A, thấy rồi.” Tiểu phán quan chỉ vào một dòng: “Tìm ra rồi, Tần Kinh Thần, người Dương Châu, chết vì bị thổ phỉ giết, hưởng thọ hai mươi bảy tuổi.”

Sao có thể… Ta không dám tin giằng lấy cuốn sổ ghi chép, tay run rẩy kịch liệt, chỉ thấy trên trang giấy viết ba chữ “Tần Kinh Thần”, bên cạnh là ngày sinh tháng đẻ. Trang giấy ghi chép lại toàn bộ cuộc đời của Tần Kinh Thần, ta cẩn thận đọc từng chữ từng chữ.

Tần Kinh Thần xứng đáng có được một cuộc đời thuận buồm xuôi gió, có một thê tử Dương Châu, sinh ra ba nam một nữ, đường làm quan rộng mở làm đến chức vị Thừa tướng đương triều, sống hạnh phúc bình an đến năm bảy mươi tuổi.

Thế nhưng trên nền giấy thô ráp có dấu chu sa kia lại viết: Tần Kinh Thần quê ở Dương Châu, thê tử mất tích, đi tìm thê mấy năm, trên núi non hoang vắng gặp phải thổ phỉ, chết năm hai mươi bảy.

Ta loạng choạng không đứng vững, trước mặt chỉ còn lại một mảnh tối tăm. Hóa ra… Hắn vẫn cố chấp tìm ta. Hóa ra chuyện năm xưa ta rời đi lại làm thay đổi số mệnh của hắn. Những năm tháng vinh quang hạnh phúc, vinh hoa phú quý trước mặt như tan thành mây khói, tất cả dừng lại khi mới còn ở tuổi đôi mươi.

Tiểu phán quan đoạt lại sổ ghi chép từ tay ta: “Đoạt cái gì mà đoạt! Người ngươi muốn tìm đã chuyển kiếp rồi, những chuyện trước kia đừng lưu luyến nữa.”

Ta hoàn hồn, giọng khàn khàn: “Vậy… vậy hắn chuyển kiếp đến đâu?”

Phán quan trừng mắt nhìn ta một cái: “Chính mắt ngươi cũng thấy còn gì… Sách này không ghi lại kiếp sau.”

Ta cố nén chua xót: “Sao… sao lại không có? Con người sau khi chết đi… không phải đều sẽ đầu thai chuyển kiếp sao?”

“Không, người này không được ghi lại, nói không chừng là do hắn vẫn còn chuyện lưu luyến với nhân gian nên không chịu đi đến địa phủ, trở thành cô hồn dã quỷ không thể siêu thoát.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play