Tế Thủy nhắm chặt mi mắt, cảm nhận từng tia nắng xuyên qua kẽ tay. Thư thái được đôi chút thì tiếng chuông điện thoại lại không ngừng inh ỏi vang lên, hắn không cần nhìn đến cũng biết ai gọi đến. Thật là… khó chịu!

“Thôi, đến lúc nên đi rồi.” - Tế Thủy vươn vai, thở dài thườn thượt một cái, ôm lấy Huyền Miêu đang phơi nắng, căn dặn một ít vấn đề - “Đừng có tự tiện chạy ra bên ngoài, xui xẻo rơi vào tay ông ta là ngươi trở thành tiểu hổ bảy món đấy.”

“…” - Tế Thủy không nói đùa, nó hiểu. Nhưng đâu cần dùng vẻ mặt cười cười để nói ra một việc mang tính hệ trọng như thế chứ. Thay đổi biểu cảm một chút liền khiến hắn khó chịu hay sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play