Du Thanh Ngạn thẩn thơ nhìn người đang bình thường ngủ trong lòng mình, cảm thấy mọi thứ vẫn rất khó tin, cảm giác không được thật cho lắm. Mỹ nhân đang ngủ say trong lòng y thật sự là đã đặt nguyền ấn lên trái tim y sao? Tại sao một kẻ có tu vi cao như y lại không nhận ra được chứ?

Huyền Miêu nằm bên cạnh cũng có chút bất đắc dĩ, giật giật ria mép một cái, thở phì ra đấy bất lực đối với thân phận lần này của y. Nó nhảy lên người Tế Thủy, muốn mở miệng kêu meo meo vài tiếng nhưng giữa chừng đã bị Du Thanh Ngạn kịp chặn lại. Y hơi cau mày, bế nó lên rồi nhỏ giọng dặn dò: “Ngoan, đừng có làm ồn, để chủ nhân của ngươi ngủ.”

Nghe được câu này, Huyền Miêu có chút khựng người lại, nó lúc này mới hiểu ra gì đó, khẽ bĩu môi đầy oán giận vị chủ nhân nào đó đang chìm say trong giấc ngủ. Y rõ ràng từ tận sâu trong tâm hồn vẫn yêu hắn, tuy ở thân phận này không rõ tình yêu là gì nhưng một thói quen nhỏ nhặt của Tế Thủy đều không quên được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play