Luân Huyết vùi mình trong lòng của Tế Thủy, hơi thở gấp gáp, đôi mắt đỏ bừng đầy đáng thương. Y không quan tâm đến vệt máu đang chảy nơi động mạch, đôi tay bé nhỏ siết chặt vạt áo của Tế Thủy, khóe môi mấp máy vài tiếng đáng thương như mèo kêu: “Chủ nhân… em xin lỗi…”

Tế Thủy nghiêng đầu, mắt hơi híp lại, đối diện với đôi má đỏ ửng của Luân Huyết, khóe môi nhếch lên mà hỏi: “Xin lỗi vì cái gì?”

“Lúc nãy do em quá khích mới nghĩ ra cách này.” - Luân Huyết biết Tế Thủy có thể nhìn ra được mánh khóe của mình, thậm chí còn rõ về thủ đoạn của hắn hơn ai khác. Nhưng y vẫn không nhịn được mà làm như vậy, Luân Huyết tự nhận mình không đủ khả năng để trở thành kẻ săn, y chỉ có một cách là biến mình thành con mồi để có thể ở bên cạnh hắn lâu hơn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play