Cho đến khi Thiệu An bước vào, ngự trù phòng sớm đã không còn không khí ái muội nữa. Tế Thủy một thân y phục chỉnh tề, ánh mắt sắc bén lạnh nhạt, không còn gương mặt đỏ bừng run rẩy theo từng đợt kɧoáı ©ảʍ nữa, chỉ có sự lạnh nhạt đến khôn cùng. Thiệu Nhất Dạ lại hờ hững, chỉ thỉnh an một lần rồi chầm chậm đợi Thiệu An cho phép đứng dậy.

“Từ khi nào hoàng quân với thái tử thân thiết như vậy, đơn chiếc trong phòng kín không người?” - Thiệu An hơi cau mày, hướng về nơi Thiệu Nhất Dạ đang quỳ, nét mặt lạnh lùng đến mức dường như có thể xử tử đứa con trai này ngay lập tức.

Chính cái không khí cổ quái đến khác lạ này khiến cho Thúy Hoa lẫn Nhị Bình là hai đại cung nữ phục tùng cho Tế Thủy cũng phải run lên. Trước giờ Trung Cung hay tiềm để đều vắng bóng người, thứ duy nhất tồn tại chỉ có sự lay lắt tẻ nhạt của chủ tử, khó khăn lắm chủ tử của các nàng mới có niềm vui thì vị này lại đến còn mang theo bộ mặt đằng đằng sát khí, rốt cuộc có ý gì chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play