Ánh mắt của Tế Thủy khẽ híp lại, hơi nghiêng đầu một chút rồi liếm môi đầy yêu mị. Hắn quay đầu, đối với Huyền Miêu khẽ đưa tay lên môi ra dấu im lặng rồi từ từ buông thêm một tấm rèm mỏng cuối cùng xuống. Ngọn nến chập chờn cũng được thổi tắt, tất cả ánh sáng còn lại cũng chỉ có nơi trăng dẫn lối, bước đến cung đường của sự ảo diệu.
Tế Thủy chạm nhẹ vào những vết thương trên cơ thể của Thiệu Nhất Dạ, tuy không nặng lắm nhưng cũng khá đáng quan ngại nếu như có kẻ muốn vu khống cho hắn mưu hại thái tử đó, bồi thêm độ chán ghét của đương kim thánh thượng hiện tại dành cho mình, một chén rượu độc hay một tấm vải trắng cũng không điêu ngoa đi tí nào.
Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng dù gì cũng phải sơ cứu vết thương cho Thiệu Nhất Dạ đã, tuy không sâu cũng không nguy hiểm nhưng nếu không chữa trị kịp thời thì e rằng sẽ nhiễm trùng mất. Tế Thủy nhìn vò rượu tân hôn của bản thân trên bàn, thản nhiên tháo chữ hỉ xuống mà không cần sự cho phép của phu quân, còn thản nhiên uống một hớp rồi dùng nó khử trùng cho một nam nhân xa lại trên chính chiếc giường tân hôn. Nếu như Thiệu An biết được chắc chắn sẽ nổi điên mất, dù gã không chạm đến Tế Thủy suốt nhiều năm nhưng so ra thì hắn vẫn là hoàng quân của gã, gã có thể trăng hoa nhưng hắn thì không được phép.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT