Tế Thủy không phản kháng, không chống lại ông ta như những gì hắn nên làm. Hậu quả thì đương nhiên ai cũng biết được, chiếc áo trắng sớm đã vấy bẩn bởi máu, không gian đã vang lên tiếng khóc của dì Hoa, đôi chân hắn không nhịn được cơn đau mà ngã khụy xuống. Hơi thở chập chùng, khó khăn níu kéo sự sống khi cơn đau đã vượt quá sức chịu đựng của một con người.
“Chồng ơi, làm ơn tha cho con nó đi, nó còn nhỏ mình nên từ từ khuyên giải…” - Dì Hoa thấy vẻ mặt đau đớn, lại thêm nước mắt chực chờ rơi xuống nơi khóe mi của hắn, lòng dì trở nên nóng rực như lửa đốt, mặc kệ là Trạch Ôn Điền đang bừng bừng lửa giận mà quỳ xuống cầu xin thay cho phần của hắn.
Trạch Ôn Điền liếc sang người phụ nữ chân yếu tay mềm, tựa như lửa giận được châm thêm dầu, không ngần ngại đá vào cơ thể dì Hoa một cái không thương tiếc: “Cút ngay cho tôi, thứ đàn bà hạ đẳng.” Từng lời của ông ta đều hàm chứa sự chán ghét đến tận cùng, không ngại hạ cẳng tay thượng cẳng chân đối với người phụ nữ đã chung chăn nhiều năm cùng mình, đủ chứng minh ông ta cặn bã đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT