Đám ngỗ ngược có phần ngạc nhiên, đưa mắt nhìn nhau không nói nên lời. Đàn em hướng về gã cầm đầu, ý muốn hỏi tiếp theo nên làm như thế nào nhưng gã cầm đầu còn đang đứng hình thì bọn chúng sao có thể dựa dẫm vào ai đây.
“Có ý kiến gì sao?” - Tế Thủy nhướn mày, nghiêng đầu đầy lười biếng hỏi.
“Nhưng…” - Gã cầm đầu ấp úng muốn nói gì đó. Nhưng khi ngẩng đầu thấy được vẻ mặt ẩn chứa một thứ cảm xúc gì đó gọi là ẩn nhẫn, gã lập tức bịt chặt miệng, không dám hó hé lấy một lời phản bác - “Được, tùy cậu.”
Đợi khi đám người ngỗ nghịch kia rời đi rồi, Tế Thủy mới thả lỏng, vươn vai một cái, định nhẹ nhàng quay đầu rời khỏi. Vốn tưởng rằng sẽ chứ như thế, bình lặng không quan tâm đến nhau nhưng ai ngờ Triệu Thanh Phong lại lên tiếng trước: “Cảm ơn cậu.” Nói xong tiếng cảm ơn, y liền ngồi xuống nhặt những tờ bài tập đã bị đạp lên, có vài tờ còn bị cuốn bay, ánh mắt có chút ảm đạm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT