Trở Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game

Chương 87:Ta thuê chính mình?


4 tháng


Buổi chiều, Hoàng Tư Bác đến công ty.

Mặc dù nói, Bùi Khiêm không thường xuyên truy hỏi, nhưng Hoàng Tư Bác vẫn hiểu rất rõ trong lòng.

Cầm 1 triệu này cũng không thể muốn tiêu hết thế nào thì tiêu thế ấy, có rất nhiều chuyện vẫn cần họp trước với tổng giám đốc Bùi!

Sau khi ôn chuyện xưa cũ cùng mọi người trong công ty, đặc biệt là Tiểu Lữ xong, Hoàng Tư Bác dẫn một người trẻ tuổi, bề ngoài giống sinh viên tiến vào phòng khách!

“Tổng giám đốc Bùi vị này là đạo diễn mà ta mới mời tới, sinh viên năm bốn chuyên ngành đạo diễn trường đại học Hán Đông, tên Chu Tiểu Sách.”

Hoàng Tư Bác nhiệt tình giới thiệu.

“ Chào tổng giám đốc Bùi!”  Dường như tình thần và trạng thái của Chu Tiểu Sách đều ổn, rất nhiệt tình.

Tổng giám đốc Bùi vừa nghe nói là sinh viên năm 4 thì rất vui vẻ.

một đạo diễn xuất thân từ đào tạo chính quy tới đây, thì Bùi Khiêm phải nghĩ cách làm thế nào để từ chối hắn.

Giờ thì hay rồi, cho dù là một sinh viên chuyên ngành đạo diễn thì khoảng cách đảm nhận trọng trách thực sự vẫn còn xa tới một trăm lẻ tám nghìn mét nữa kìa!

Công việc của đạo diễn rất phức tạp

Rất nhiều đạo diễn vẫn luôn chịu đựng cho tới 30, 40 tuổi mới có sự nghiêp, hơn nữa còn được gọi là đạo diễn trẻ.

Một sinh viên năm 4, có thể làm nên sóng gì chứ?

"Nghe nói các ngươi muốn quay một video ngắn, vậy đã xác định được đề tài quay hay chưa?" Bùi Khiêm mỉm cười, hỏi.
Hoàng Tư Bác gật đầu: "Xác định rồi. Tổng giám đốc Bùi, chúng ta muốn quay ngươi!"

Bùi Khiêm suýt nữa còn tưởng bản thân mình nghe nhầm.

"Quay ta?"

"Ta có gì tốt để mà quay?"

Hoàng Tư Bác cười: "Thực ra đây là ta tự cho mình là đúng. Ta cảm thấy tổng giám đốc Bùi là người muốn tạo lên huyền thoại, bản thân ngươi chính là một đề tài rất hay rồi!"

"Đương nhiên ta không hiểu nội dung cụ thể, phải do đạo diễn Tiểu Chu phụ trách rồi. Đạo diễn Tiểu Chu, ngươi nói suy nghĩ của mình cho tổng giám đốc Bùi đi."

Chủ yếu hắn rối bời bởi một điều, đó là dựa theo cách quay này thì có thể tiêu hết 1 triệu không?

Muốn quay công việc hàng ngày của Bùi Khiêm, chắc chắn phải lấy tư liệu trong toàn bộ khu làm việc.

Đến lúc đó, tiết kiệm được chi phí sân bãi, đạo cụ, trang phục... tất cả đều không cần thiết.

Chi phí thấp như vậy, cho dù là thua lỗ thì cũng không nhiều.

Không tiêu hết 1 triệu, thế thì chẳng phải quá bất lực ư!

"Dựa theo cách quay này có thể tiêu hết 1 triệu không?"

"Các ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều về chuyện dự toán, không đủ thì có

thể tăng thêm, mục tiêu ban đầu là quay cho tốt tập phim này, hiểu chưa?".

Ừm... phần lớn là vậy rồi...

Thật ra Bùi Khiêm không nghĩ cách chống cự ra sao, được tâng bốc, thổi phồng, ai mà không thích cơ chứ?

Mất tiền là được!

Đề tài này nhàm chán, cũng có nghĩa là phim ngắn được quay không có tiếng vang, quảng cáo không đúng lúc cũng không có cách nào hợp tác quảng bá với các trang web, tỷ lệ thua lỗ rất lớn.

Nghe ra thật là thuận lợi.

Chu Tiểu Sách vội vàng nói: "Tổng giám đốc Bùi, ngươi không cần lo lắng về vấn đề lấy tư liệu. Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống, nhưng cao hơn cuộc sống, khi ta quay sẽ thêm vào một số kỹ thuật xử lý nghệ thuật hóa, để biểu tượng hóa hình tượng của ngươi."

"Đương nhiên có thể sẽ phải sử dụng một số phong cách và tình tiết đặc sắc, việc này thì chờ cảm hứng khi bấm máy quay vậy.

Chu Tiểu Sách lải nhải nói một loạt các thuật ngữ chuyên ngành, có hơi lan man, cảm giác như thói quen nghề nghiệp.

Bùi Khiêm khẽ cau mày.

Luôn có cảm giác hơi kỳ lạ, cảm thấy quen thuộc.

Nhưng lại tạm thời không nhớ ra được, cảm giác quen thuộc này xuất phát từ đâu.

Trái lại, hắn không có quá nhiều ý kiến với đề tài này, dù sao chỉ cần không kiếm ra tiền là được. Chủ yếu hắn rối bời bởi một điều, đó là dựa theo cách quay này thì có thể tiêu hết 1 triệu không?

Muốn quay công việc hàng ngày của Bùi Khiêm, chắc chắn phải lấy tư liệu trong toàn bộ khu làm việc.

Đến lúc đó, tiết kiệm được chi phí sân bãi, đạo cụ, trang phục... tất cả đều không cần thiết.

Chi phí thấp như vậy, cho dù là thua lỗ thì cũng không nhiều.

Không tiêu hết 1 triệu, thế thì chẳng phải quá bất lực ư!

"Dựa theo cách quay này có thể tiêu hết 1 triệu không?"

"Các ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều về chuyện dự toán, không đủ thì có thể tăng thêm, mục tiêu ban đầu là quay cho tốt tập phim này, hiểu chưa?".

Bùi Khiêm có vẻ như rất quan tâm tới bộ phim này.

Chu Tiểu Sách cười nói: "Tổng giám đốc Bùi yên tâm! Ta và anh Hoàng đã bàn rồi, sẽ trả thù lao quay phim cho ngươi và các nhân viên khác. Mặc dù ta biết ngươi không thiếu gì chút tiền này, nhưng đây cũng coi như là một chút thành ý nhỏ"

"Về phần chi phí sân bãi, cũng sẽ trả cho ngươi."

"Ngoài ra, ta sẽ lấy ra một khoản tiền để mua sắm trang thiết bị, làm hậu kỳ dựng phim... Số tiền còn lại chúng ta sẽ đầu tư vào tuyên truyền. Ta đã tính rồi, dự toán vừa đủ"

"Thù lao và chi phí sân bãi?" Bùi Khiêm hơi ngoài ý muốn.

Chu Tiểu Sách đáp: "Là thế này, tổng giám đốc Bùi, chúng ta tính theo số mỗi video nhỏ chỉ dài một phút. Thù lao ấy mà, sẽ trả cho người 1000 đồng một tập, còn những người khác là 200 đồng một tập."

"Dù sao thì ngươi là diễn viên chính, nhiều đất diễn"

"Hiện tại chúng ta dự tính quay ba mùa, mỗi mùa gồm mười tập. Làm kịch bản ngắn như vậy, nên thù lao trả cho ngươi là 30 nghìn đồng."

"Về phía chi phí sân bãi, trả ngươi 50 nghìn đồng, ngươi thấy có được không?"

"Ta biết số tiền này không nhiều, cũng không chắc là ngươi cần nó, chủ yếu là một chút thành ý, không thể để mọi người bận làm việc một cách vô ích được."

Đột nhiên Bùi Khiêm nghĩ ra.

Đợi một lát.

Trả thù lao cho ta?

Đây là đang chuyển hóa quỹ hệ thống thành tài sản cá nhân đó!

Ban đầu, 1 triệu đó là số tiền của quỹ hệ thống, lấy danh nghĩa quỹ Ước Mơ của mình để đầu tư cho Hoàng Tư Bác

Còn thù lao mà Hoàng Tư Bác, Chu Tiểu Sách trả cho mình, được coi là tài sản cá nhân!

Hệ thống chỉ nói ta làm sếp, không thể sử dụng tiền trong tài khoản công ty dưới bất kỳ hình thức nào để trả thù lao cho chính mình.

Nhưng, hệ thống không nói là người khác trả tiền cho ta thì không được

Giống như người trong gia đình Bùi Khiêm cho hắn tiền sinh hoạt, hệ thống cũng không quan tâm đó!

Tiền đưa vào tay Hoàng Tư Bác rồi thì cũng giống với việc số tiền trong hệ thống đã được tiêu đi.

Còn Bùi Khiêm là diễn viên trong phim ngắn, nhận thù lao cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Đây là điều mà một lao động bình thường được thuê nhận được, không nằm trong phạm vi vi phạm quy định mà hệ thống nhận định!

Đột nhiên Bùi Khiêm phấn chấn hơn.

Ai nói ta không cần thù lao?

Ta rất cần!

Bùi Khiêm thầm hỏi trong lòng: "Hệ thống, ta có thể lấy thù lao không?"

Một dòng chữ xuất hiện trên màn hình hệ thống: "Thù lao mà ký chủ bán sức lao động cá nhân để có được, là thu nhập cá nhân hợp pháp, hệ thống sẽ không tước đoạt. Nhưng tiền đề là, không được ác ý chuyển hóa quỹ hệ thống, và tiền thù lao nằm trong phạm vi giá thị trường hợp lý."

Có thể!

Bùi Khiêm dứt khoát: "Chi phí sân bãi thì miễn, còn số tiền này các ngươi tiêu vào việc khác đi. Thù lao ấy mà, nếu đã là thành ý của các ngươi, thì ta mỉm cười nhận lấy."

"Vậy... đương nhiên là được." Chu Tiểu Sách vui mừng. "Cảm ơn tổng giám đốc Bùi!".

Năm mươi nghìn chi phí sân bãi?

Bùi Khiêm không quan tâm.

Quan trọng là số tiền này không ở trong tay hắn!

Chi phí sân bãi chắc chắn phải trả cho công ty, mà một khi vào tài khoản của công ty thì sẽ trở thành quỹ hệ thống.

Bùi Khiêm không thể thu số tiền này vượt hệ thống, bởi vì sân bãi thuộc về tài sản của công  ty.

Trái lại, Bùi Khiêm làm diễn viên, thiết lập mối quan hệ thuê mướn với Chu Tiểu Sách, ký kết hợp đồng với công ty con của Chu Tiểu Sách và Hoàng Tư Bác.

Việc này độc lập với công ty Đằng Đạt, vốn không cần vào tài khoản của công ty. Hơn nữa, lý do đầy đủ và hợp tình hợp lý, nên hệ thống không thể nào quản lý được!

Cũng như nếu Bùi Khiêm muốn, tùy ý phục vụ ở quán cơm nào đó, quán cơm trả tiền lương cho hắn thì hệ thống cũng không quản lý được những số tiền này. Tiền đề là Bùi Khiêm không cấu kết với quán cơm, ác ý trục lợi.

Thế nào là ác ý trục lợi của hệ thống?

Giả dụ Bùi Khiêm thương lượng với Mã Dương, hắn đầu tư cho Mã Dương 1 triệu. Mã Dương mở một quán cơm, lấy ra 300 nghìn thuê Bùi Khiêm rửa bát trong một tháng, đây chính là ác ý trục lợi của hệ thống.

Đầu tiên, số tiền mà Bùi Khiêm lấy phải phù hợp với sức lao động mà hắn bỏ ra.

Thứ hai, số tiền ấy không được có liên quan trực tiếp tới tài khoản của công ty.

Nếu Bùi Khiêm trực tiếp sử dụng tài khoản của công ty để trả lương cho mình, vậy thì dù là một xu cũng không thể được.

Nhưng, cũng như vậy, chỉ thay đổi một bước, không có liên quan gì đến tài khoản của công ty, cũng tương xứng với sức lao động mà hắn bỏ ra, vậy là được.

Cho nên, hệ thống xác định Bùi Khiêm nhận chút thù lao này là không vi phạm quy định!

Trước đó Bùi Khiêm đã hao phí sức lực lớn như vậy, mới chuyển hóa được 20 nghìn mà thôi.

Phim ngắn lần này, mỗi tập chỉ dài một phút, quay ba mươi tập mới được 30 nghìn đồng, rất thỏa đáng!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play