“Mẹ chồng Khổng Xuân Hoa rất keo kiệt. Khi chị ấy sinh hai đứa con, đừng nói đi trạm y tế khám, ngay cả bà đỡ cũng không nỡ mời. Bà già này nói mình từng sinh con nên có kinh nghiệm, ép người ở nhà sinh con.”
“Bởi vì cái này, Khổng Xuân Hoa bị tổn thương thân thể. Cái gì xé rách, són tiểu đều gom đủ cho chị ấy. Loại cơ thể này vốn không thích hợp sinh con tiếp, phải đi đến bệnh viện khám. Kết quả mẹ chồng của Khổng Xuân Hoa nói đây là bệnh của phụ nữ. Người phụ nữ sinh ra đã phải chịu nỗi khổ này. Sau đó lại chê sinh hai đứa con trai không đủ, muốn Khổng Xuân Hoa tiếp tục sinh, nói gì mà nhiều con nhiều phúc.”
Bác gái Phùng nói tới đây, biểu cảm tương đối tức giận: “Cố tình Khổng Xuân Hoa lại là một người bướng bỉnh. Chị ấy cảm thấy bản thân là một người dân quê gả vào trong thành phố thì phải sinh con dưỡng cái nối dõi tông đường cho nhà chồng. Kết quả khi sinh đứa con trai thứ ba ở trong nhà có một mình, sau đó khó sinh.”
“Vậy sau đó bác ấy có đi bệnh viện không ạ?” Tuy rằng cảm thấy không quá khả năng nhưng Hà Ngọc Yến vẫn nhịn không được mà hỏi.
Quả nhiên, bác gái Phùng nghe thấy lời này thì lắc đầu: “Không có, lúc ấy mẹ chồng của Khổng Xuân Hoa nhìn thấy khó sinh, cuối cùng mới gọi bà đỡ ở ngõ nhỏ bên cạnh lại đây.”
Hà Ngọc Yến cảm thấy lời kế tiếp sẽ đánh sâu vào tam quan của cô, cô có chút không dám nghe tiếp.
Nhưng bác gái Phùng đã tiếp tục: “Bà đỡ kia nhìn thấy Khổng Xuân Hoa khó sinh, máu me nhầy nhụa một vũng lớn. Bà ấy trực tiếp duỗi tay vào kéo đứa nhỏ ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play