Hà Ngọc Yến ngồi cách đó không xa ăn không có mùi vị gì. Cô nhìn chằm chằm từng cử chỉ hành động của hai người phụ nữ kia.
Đặc biệt là đồng chí nữ kia, cô ta tìm ghế lắc, tìm radio. Chỉ cái radio này thôi, Hà Ngọc Yến đã biết chắc chắn cô ta có phương pháp gì đó có thể biết được bên trong radio giấu tiền và phiếu, bằng không tại sao có thể chính xác tìm được trạm phế phẩm này chứ.
Phải biết rằng, trên toàn thành phố tuy nói không tới mấy trăm nhưng chắc chắn có mấy chục cái trạm phế phẩm lớn nhỏ.
Bây giờ Hà Ngọc Yến biết bản thân nên ăn cơm nhanh, buổi chiều sau khi về nhà cô phải kiểm tra cái ghế lắc kia thật kỹ. Đương nhiên, rương quan bì hôm qua mua ở thành phố Tân còn chưa thu dọn. Vừa vặn buổi chiều về đến nhà cô dọn dẹp cả hai cái luôn.
Một bên khác, Cố Lập Đông cũng đang suy nghĩ sau khi tan làm về nhà nên làm cái gì.
“Lập Đông, Cố Lập Đông, tên nhóc em nghĩ cái gì đó?”
Cố Lập Đông hoàn hồn nhìn về phía anh Mã: “Nhớ vợ của em. Sao hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT