Trên đường quay về rất thuận lợi, buổi chiều hơn năm giờ hai người thuận lợi quay về khu nhà.
Họ mang nhiều đồ như vậy đương nhiên bị nhóm bác gái, thím lôi kéo hỏi rất nhiều. Hà Ngọc Yến ngăn cản động tác muốn vào nhà của các bác gái, ra hiệu kêu Cố Lập Đông mang đồ vào nhà cất trước.
Mà cô thì nói chuyện quanh co với các bác gái, nói đông nói tây nhưng không cho bọn họ cơ hội hỏi thăm. Ngay cả hai cây vải thô kia cũng chỉ thấy được một chút. Mấy bác gái thò qua hỏi có thể bán một ít vải cho bọn họ không.
“Vải này nhìn thì nhiều nhưng nhà mẹ đẻ của con có rất nhiều người. Nếu chỉ có con và Lập Đông thì không sao nhưng vải này là nhà mẹ đẻ con nhờ mua. Bây giờ cũng không thể chia ra được.”
Hà Ngọc Yến nói xong, cô nhìn thấy các bác gái có biểu cảm khác nhau lại vui tươi hớn hở mà nói: “Nếu còn thừa vải thì con chắc chắn sẽ hỏi mọi người xem có ai muốn mua không?”
Bác gái Khổng lớn giọng nhất, lập tức ồn ào: “Đến lúc đó nhất định phải cho bác trước. Bác nhìn trúng vải kia trước.”
“Nè, chị ở chỗ mặt tiền khu nhà rồi nên không thể tính toán như vậy được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT