Với tư cách là người cung cấp nơi nói chuyện, ông Triệu tinh ý nhận ra những ý vẫn chưa nói hết trong lời của Đổng Kiến Thiết.
Ông ta híp mắt, nhìn về phía ông Tào nói: “Ông Tào, ông là người quản lý của khu nhà chúng ta, chuyện mà Kiến Thiết nói, ông cảm thấy thế nào?”
Ông Tào có thể làm quản lý của khu nhà này thì chắc chắn không phải là người ngốc. Trong lòng ông Tào thầm mắng ông Triệu gian xảo, lúc này ông ta mới từ từ nói: “Vậy thì chủ nhiệm Hồ đó có nói chuyện này phải làm thế nào mới có thể giải quyết không?”
Ông Tào cũng không quan tâm đến chuyện xây dựng nhà vệ sinh trong nhà mình. Nhưng vợ ở nhà đã lớn tuổi, đến mùa đông, những phiến đá trong nhà vệ sinh thường bị đóng băng, ông là đàn ông nên không sợ cái này nhưng vợ già nhà mình vẫn phải cẩn thận một chút. Nếu trong nhà có nhà vệ sinh thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Đổng Kiến Thiết đang chờ những câu này cho nên thuận nước tiếp tục cuộc trò chuyện, nói balabala rất nhiều. Ý chính là mọi người cùng nhau xin, mọi người cùng nhau xây nhà vệ sinh là có lợi nhất. Bình quân mỗi hộ gia đình chỉ phải bỏ ra năm, sáu mươi tệ. Hơn nữa, đội ngũ thi công cho toàn bộ dự án, vật liệu xây dựng bên phía chính quyền thành phố sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ.
—
Nghe qua thì có vẻ là mình được hời nhưng tất cả mọi người đều không phải kẻ ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT