Mặt trời dần chiếu lên boong tàu, ánh sáng phản chiếu từ boong phả vào cabin làm cả con tàu như chìm vào viễn cảnh thơ mộng. Vậy mà những người đang ở trên thuyền không có cách nào thưởng thức được khung cảnh đẹp như này.
“Đây là chỗ nào? Có phải là đất nước mới hay không?”
Nhìn tàu sắp cập bến, cùng với những người mặc đồng phục đang vây quanh. Tôn Đại Phát mới rời giường hận bản thân không thể nằm mơ tiếp. Ông ta muốn chạy lên khoang thuyền gọi Đồng Đức Thụy, hỏi xem rốt cuộc hắn ta có ý gì? Vì sao lại muốn đưa ông ta đến bến tàu của thành phố Quảng?
Đúng vậy, tuy ông ta không nhận ra đây là nơi nào nhưng chỉ cần nhìn đống người trên bờ cộng thêm thời gian đi tàu là có thể tính ra đây chính là bến tàu ở thành phố Quảng.
Nghĩ đến đây, Tôn Đại Phát cực kỳ luống cuống. Mà người hoảng loạn không phải chỉ có mỗi ông ta, còn có cả Lâm Đông nữa. 
Lâm Đông bị Tôn Đại Phát dựng dậy, ông ta mơ màng đi ra khoang thuyền, chuẩn bị cười nhạo Tôn Đại Phát vài tiếng. Ai ngờ vừa ra đã thấy đám người đứng đối diện tàu.
Theo dòng thuyền cập bến, thậm chí ông ta còn cảm thấy bản thân có quen biết với một số người trong đó. Vì thế, Lâm Đông cũng bắt đầu rít gào lên theo Tôn Đại Phát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play