Rất nhanh Đổng Kiến Thiết đã đi đến trước mặt Hà Ngọc Yến rồi dừng lại. Sau đó hắn ta nhìn Hà Ngọc Yến bằng ánh mắt phức tạp.
Ánh mắt này khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy rất ghê tởm. Bởi vì cô chắc chắn Đổng Kiến thiết biết trước tương lai. Thế nên Hà Ngọc Yến lập tức hiểu được ý trong ánh mắt của đối phương. Đó là một ánh mắt thấy tiếc nuối. Đáng tiếc khi thiếu mất một miếng đệm chân như cô.
Nghĩ đến cốt truyện của Hà Ngọc Yến trong nguyên tác, bây giờ Hà Ngọc Yến chỉ cảm thấy thực sự rất ghê tởm. Nhưng hiển nhiên, Đổng Kiến Thiết sẽ chỉ biết tiếc nuối khi mất đi một công cụ hình người chịu thương chịu khó như vậy. 
“Con người Cố Lập Đông không có bản lĩnh gì lớn, cô dựa dẫm vào anh ta…”
Hà Ngọc Yến cho rằng bản thân có thể chịu đựng được một lát, kết quả cô phát hiện ra mình không thể chịu đựng được nữa. Đổng Kiến Thiết còn chưa kịp nói xong, cô đã nhấc chân lên dẫm mạnh vào chân đối phương một cái.
Để thuận tiện khi đến công trường, hôm nay cô mang một đôi giày cao su thô đế dày. Đổng Kiến Thiết thì đi đôi giày da mềm màu trắng. Cho nên khi cô làm vậy, trên đôi giày da màu trắng trông rất đắt tiền này đã để lại dấu chân khá lớn ở mũi giày. Đổng Kiến Thiết nhe răng trợn mắt đau đớn vì cú dẫm này của Hà Ngọc Yến. 
“Chuyện nhà chúng tôi không cần người như anh can thiệp vào. Chồng tôi vô cùng ưu tú.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play