Đổng Kiến Thiết lên giọng: “Không phải đã nói với cậu rồi sao? Nữ liệt sĩ cũng sợ bị đàn ông quấn lấy. Tuổi của Thẩm Thanh Thanh cũng hơi lớn rồi mà lại không biết chỗ tốt của đàn ông. Ba của cô ấy không cho cậu tiếp xúc với cô ấy thì cậu cũng không dám tiếp xúc với cô ấy lúc đông người à?!”
“Đây… Đây không phải lưu manh à?” Tào Đức Tài không có kinh nghiệm ở chung với nữ đồng chí. Nhưng lúc nghe phương pháp mà Đổng Kiến Thiết dạy mình, anh ta vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
“Anh đã nói với cậu rồi, phụ nữ ấy mà, miệng nói không cần nhưng thật ra trong lòng lại rất muốn.”
Cố Lập Đông mở cửa phòng chuẩn bị đến nhà bếp đun chút nước ấm cho vợ lau người. Kết quả vừa ra khỏi cửa đã nghe thấy một đoạn ảo diệu như vậy. Anh lập tức cảm thấy Đổng Kiến Thiết này đúng là có bệnh.
Cố tình Tào Đức Tài lại là kẻ ngốc, anh ta thật sự cho rằng lời của đối phương là hoàn toàn chính xác. Anh ta liên tiếp gật đầu, vẻ mặt như đang học hỏi.
Cố Lập Đông kiềm chế, quyết định sáng mai trên đường đi làm sẽ tìm Tào Đức Tài để nói chuyện, khuyên anh ta đừng nên nghe lời của Đổng Kiến Thiết.
Đến phút cuối có khi thật sự trở thành lưu manh mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT