“Nè, ai có thể nghĩ đến năm đó có nhiều người nói Lập Đông là Thiên Sát Cô Tinh, sau này không cưới được vợ. Bây giờ nhà người ta bốn người đoàn viên. Còn tìm lại được ba mẹ ruột và anh chị, lại còn sáng lập ra cơ nghiệp lớn nữa chứ.”
Bác gái Phùng ngồi ở cửa nhà chính nhìn nồi thịt kho tàu trên bếp lò, bà không quên nói chuyện với chồng đang giúp đỡ ở bên cạnh.
Ông Tào cũng có cùng suy nghĩ giống bạn già. Chỉ nhìn người tới tặng thức ăn năm nay thì biết sự nghiệp vợ chồng son này phát triển càng ngày càng tốt.
Đừng xem thường những chén thức ăn này, phần lớn mọi người đều tặng món mặn. Bây giờ có rất nhiều người một năm cũng không ăn thức ăn mặn, có thể tặng một chén lớn đồ mặn đã là quà tết lớn nhất mà bọn họ có thể tặng rồi.
Trong những người tặng quà đó, không thiếu những người đã nói xấu Cố Lập Đông nhiều năm trước. Khi Cố Lập Đông còn nhỏ, có người chê cười anh nhưng bây giờ Cố Lập Đông đã là ông chủ của hai cái siêu thị, không ai dám chê cười anh nữa.
Mà những người chê cười anh đã sớm muốn nịnh bợ Cố Lập Đông rồi.
Trong những người này cũng có loại người không để tâm danh lợi, nhưng con người đều xu lợi tị hại. Cho dù thế nào thì mọi người đều có được lợi ích khi làm hàng xóm với Cố Lập Đông. Ví dụ như nhà bọn họ đã dựa vào cái quầy nhỏ ở đầu hẻm mà thực hiện được ước mơ ăn thịt mỗi ngày. Cho dù là bác gái Trịnh, bác gái Khổng có số mệnh khổ và lắm mồm nhất trong khu nhà. Bây giờ hai người họ cũng đã sửa lại cách sống một chút, được sống đàng hoàng hơn trước nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT