Sau khi đến cửa hàng văn phòng phẩm, Hà Ngọc Yến vừa trò chuyện với mẹ ruột và mẹ chồng, vừa đề cập đến vấn đề này.
Cố Minh Hạ nghe thấy nhắc đến cửa hàng bách hóa kia thì gật đầu: “Nơi đó thực ra cũng khá tốt, hơn nữa ở bên đó có nhiều gia đình có điều kiện tốt. Mở một cửa hàng ở đó có thể bán được nhiều hơn so với ở đây.”
Mẹ Hà nghe xong cũng tỏ ra hứng thú. Dù con trai lớn chỉ mới bắt đầu tích lũy vốn từ việc bán bánh mì và bánh ngọt, nhưng hắn vẫn không thể so được với em trai và em gái của mình. Bà cũng không trông cậy con mình có tiền đồ lớn nhưng nếu nó có thể phát triển tốt hơn, người làm mẹ như bà cũng rất vui vẻ.
“Vậy tôi sẽ tìm người điều tra thêm về tình hình.” Cố Minh Hà thấy sui gia có hứng thú như vậy, lập tức nóng lòng nhận việc vào người.
Hà Ngọc Yến thấy hai người hòa hợp như vậy nên không làm phiền. Cô đi đến quầy và ngồi xuống.
“Hi hi, mẹ có muốn ăn không ạ?” Viên Viên và Đan Đan cùng giơ tay lên, cầm que kem đặt đưa đến trước miệng Hà Ngọc Yến.
Nhìn thấy cảnh này, dù cô có tức giận cũng không thể tức giận. Lúc mới đến cửa hàng văn phòng phẩm, cô đã nhìn thấy hai đứa nhỏ đang ăn kem rất vui vẻ. Bình thường cô quản lý rất chặt chẽ đồ ăn lạnh, sợ lá lách và dạ dày của trẻ con yếu ớt, chúng có thể ăn kem nhưng chỉ vài ngày mới được ăn một lần. Bây giờ nhìn vẻ mặt chột dạ của hai chị em, Hà Ngọc Yến biết hai ngày này chắc ngày nào hai đứa cũng ăn kem. Bảo sao nói ở nhà ông bà nội mà lại vui vẻ như vậy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT