“Ôi, các cô cậu trẻ tuổi đúng là giỏi giang thật!”
Hôm nay là cuối tuần, bác gái Phùng gọi ông Tào ra trông coi quầy hàng ở đầu ngõ còn bà ấy thì nghỉ ngơi, đi dạo khắp nơi. Thế là khi thấy Hà Ngọc Yến dắt con đi chợ về, đầu tiên là bà quan tâm đến chuyện cửa hàng văn phòng phẩm của cô, rồi không biết từ lúc nào đã chuyển sang nói về chuyện chi nhánh siêu thị.
“Chuyện này cũng không có gì đâu ạ. Thực ra mọi người ai cũng giỏi cả. Như quầy hàng ở đầu ngõ, nếu không phải do bác quản lý tốt, cũng không có nhiều người đến bày hàng như vậy. Giá nhà cửa của chúng ta cũng tăng lên không ít đấy.”
Khu đất trống ở đầu ngõ, trong hai năm gần đây đã phát triển thành một chợ nhỏ. Ở đó có bán đồ ăn sáng, bán rau, bán gà, vịt, ngỗng. Người dân ở các ngõ gần đó đều đến chợ nhỏ này để mua đồ. Ra gần nhà, hàng hóa đa dạng, giá cả phải chăng, lại có thể tán gẫu với hàng xóm, đúng là một nơi tuyệt vời.
Bác gái Phùng vừa nghe Hà Ngọc Yến khen ngợi, có chút ngại ngùng khoát tay: “Đây đều là công lao của vợ chồng các cháu. Chẳng liên quan gì mấy đến bà lão này đâu!”
Trong mấy bác gái đi cùng đến có bác gái trong khu nhà chung của bọn họ, cũng có bác gái ở hẻm gần đó. Thấy bác gái Phùng mãi chưa nói vào trọng điểm, bọn họ không khỏi sốt ruột.
Hà Ngọc Yến thấy vậy, nghĩ ngợi một chút rồi hiểu đại khái ý của bọn họ. Nhưng cô cũng không lên tiếng, chờ bác gái Phùng nói thẳng ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT