Hai người thuận lợi đi về nhà. Chờ sau khi ăn cơm chiều xong, bọn họ cũng không đi ra ngoài tản bộ mà chỉ ở trong nhà nói chuyện phiếm. Sau đó Hà Ngọc Yến nhớ tới chuyện lần trước mà mình nhờ chồng hỏi thăm.
“Những đồ điện gia dụng có vấn đề đó à?”
Hà Ngọc Yến gật đầu, nếu anh tư nói chuyện này thì anh ấy vẫn biết một chút về chuyện này.
Ngày đó sau khi cô nói chuyện với anh em nhà họ Lư xong, Hà Ngọc Yến về đến nhà thì nhờ chồng tìm người đến công ty Cung Tiêu hỏi thăm. Quy mô trạm phế phẩm của cô quá nhỏ, công ty Cung Tiêu không để mắt tới nhưng quy mô của siêu thị lớn, lần trước lại được so sánh với cửa hàng bách hóa, thích hợp để liên hệ hỏi thăm với công ty Cung Tiêu.
“Anh đã hỏi thăm rồi, công ty Cung Tiêu định bán cân ký mấy đồ điện gia dụng đó.”
Hà Ngọc Yến đang ném hạt dưa vào trong miệng, nghe thấy lời này, cô kinh ngạc đến mức suýt sặc hạt dưa.
“Nè, em cẩn thận một chút chứ.” Cố Lập Đông nhanh chóng rót nước, vỗ lưng cho vợ. Chờ sau khi Hà Ngọc Yến bình tĩnh lại, anh cũng thở dài: “Khi anh nghe thấy cũng rất sốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT