Sáng hôm sau, Cố Lập Đông xử lý xong xuôi chuyện trong xưởng liền lái xe kéo hai người anh em về nhà.
Đến trước cửa nhà họ Lâu. Khi đi vào khu nhà chung là họ có thể thấy mẹ của Lâu Giải Phóng là bác gái Phương đang nói chuyện.
“Tôi nói cho mấy người nghe, tôi đi siêu thị đó mua đồ mà chỉ toàn xà phòng, que diêm, cuối cùng cũng không cần gì. Cửa hàng kia đen lắm. Đồ của bọn họ đắt nữa chứ! Bách hóa vẫn tốt hơn, có lịch sử vài chục năm, đáng để tin cậy.”
Bác gái Phương vừa mới nói chuyện đã có người cất tiếng nói: “Ồ, bác gái Phương. Bà còn hiểu về lịch sử các kiểu nữa à? Xem ra hôm qua lấy TV về đã phát tài chăng? Con trai cả nhà bà đã đi tù, bà còn dám tiêu tiền lung tung…”
Người này còn chưa dứt lời đã bị bác gái Phương mắng, lời mắng toàn những từ ngữ thô tục khiến lỗ tai Cố Lập Đông thấy ô uế hết cả lên.
Lúc này, Lâu Giải Phóng mở miệng: “Có tiền như thế xem ra sau này tôi không cần đưa tiền dưỡng lão nữa nhỉ? Cũng đúng, bà luôn miệng nói siêu thị nhà tôi không tốt thì sao mà kiếm ra tiền được, có lẽ tiền của tôi cũng không ổn lắm. Sau này tiền dưỡng lão tôi sẽ đưa giống như anh hai và anh ba.”
Bác gái Phương đang khoe khoang bất thình lình nghe thấy âm thanh như quỷ đòi nợ của đứa con trai thứ ba. Chưa kịp phản ứng lại đã nghe thấy tiền dưỡng lão của mình bị rút đi thì tức đến mức mắng to: “Không được, bà đây nuôi mày lớn, sao mày dám nói vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT