Về đến nhà, Hà Ngọc Yến nhìn con, thấy các con ăn cơm ngon miệng thì yên tâm đi vào phòng bếp nấu canh trứng gà.
Chờ đến khi đưa canh trứng gà cho ông Lâm, ông Lâm đã biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.
"Haizz, bây giờ đứa bé kia cũng là một đứa đáng thương."
Hà Ngọc Yến nghe thấy lời này cũng cảm thấy thật sự như vậy. Cô trở lại nhà mình, cuối cùng cũng có thể ngồi xuống ăn cơm. Bình thường cô rất thích ăn cơm thịt khô, hôm nay lại cảm thấy không còn ngon như trước nữa. Chủ yếu là cô cảm thấy chuyện hôm nay thật khiến người ta không thoải mái.
Lúc cô vừa mới gả tới đây, tên nhóc Đổng Kiến Dân này đã gây chuyện vài lần nhưng đã bị dạy dỗ. Hà Ngọc Yến là kiểu người việc nào ra việc đó. Sau này tên nhóc này cũng không trêu chọc nhà cô nữa. Ngược lại, bởi vì sự kiện ký sinh trùng do Lâm Hà Hương rước lấy, từ một đứa nhỏ nghịch ngợm gây chuyện nó đã biến thành một đứa bé nói lắp. Loại chuyện này, cho dù là ai nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy Đổng Kiến Dân rất xui xẻo.
Nhưng cậu ta cũng may mắn, bởi vì mẹ ruột không ghét bỏ cậu ta. Hà Ngọc Yến đã thấy cách người của thời đại này dạy con, thích giáo dục ngăn cản, nhưng bác gái Trịnh không quan tâm bên ngoài như thế nào, bà thật sự yêu thương đứa nhỏ Đổng Kiến Dân này. Đương nhiên, hành vi trọng nam khinh nữ của bà ta cũng rất nghiêm trọng.
Dù sao, Hà Ngọc Yến cảm thấy con người bác gái Trịnh vô cùng phức tạp, không phải loại người đơn giản một là một mà hai là hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT