Khi tâm trạng đang vui vẻ thì cô nhìn thấy ngoài cửa lớn có mấy người cãi cọ ồn ào mà chen chúc tiến vào trong.
Hà Ngọc Yến không quen biết mấy người này nhưng Cố Lập Đông thì biết. Cố Lập Đông không nói gì, lôi kéo vợ lui sang một cái quầy khác.
Mấy người kia như tổ ong chen chúc ở quầy bán trang sức, trong đó, có một bác gái mập mạp lớn tiếng ồn ào: “Người bán hàng, người bán hàng. Tôi muốn mua vòng tay lớn bằng vàng.”
“Đúng vậy, càng lớn càng tốt.” Một bác gái gầy ốm khác nhanh chóng gật đầu. Trên mặt là vẻ tham lam không kiềm chế được.
Người bán hàng trước quầy có vẻ mặt không được tốt nhưng vẫn lấy vòng tay lớn bằng vàng mà đối phương nói ra, bắt đầu kể về lai lịch của vòng tay vàng này, lại lấy cái cân nhỏ cân vòng tay cho những người này xem.
Hà Ngọc Yến quan sát thấy cái vòng tay vàng kia có kiểu dáng rất cũ, chắc là đồ cũ rất lâu trước đây. Việc đến đây mua vòng tay vàng chứng minh rằng mấy người này cũng không có tiền như vậy. Dù sao thì ở Bắc Thành ngoại trừ cửa hàng châu báu của nhà họ Hứa và nhà họ Tôn thì cũng có không ít cửa hàng châu báu địa phương. Rất nhiều cửa hàng trong đó là cửa hàng bạc cũ, sau khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thì đổi thành cửa hàng châu báu quốc doanh.
Đương nhiên ở trong thời kỳ vận động thì không ai mua đồ ở cửa hàng châu báu. Sau khi kết thúc vận động, các cửa hàng này lần lượt có doanh thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT