Trong phòng, Hà Ngọc Yến nghe thấy tiếng kêu rên của bác gái Trịnh, phụt một tiếng cười ra thành tiếng.
Cho vừa!
Cái nhà gậy thọc cứt này rất khiến người khác cảm thấy ghê tởm. Có kết cục này thật sự khiến cho người khác cảm thấy rất sảng khoái.
“Sao anh trở về sớm vậy!”
Hà Ngọc Yến vừa cười vừa đưa một cái khăn lông cho người đàn ông, cô đẩy người đàn ông đi đến chậu rửa mặt, nhỏ nhẹ hỏi.
Lời vừa nói ra, Hà Ngọc Yến cũng bị độ ngọt trong giọng nói của mình làm cho kinh ngạc.
Trời ơi! Cô vậy mà mà có thể nói điệu đà như vậy. Nhưng cô cũng cảm thấy khá tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play