“Vậy lúc ấy ông có đi tìm cảnh sát không?”
Bác gái Khúc vừa nghe thì lập tức nói: “Tại sao không chứ? Lúc ấy chúng ta đã tìm rồi nhưng đồn cảnh sát nói không có ai báo án mất con. Cuối cùng ông Cố suy nghĩ rồi dứt khoát tự mình nuôi là được.”
Nghe đến đây, trong lòng Hà Ngọc Yến hơi lo lắng nhưng cô không hé răng, chuẩn bị xem ý định những lời này của các bác gái.
Quả nhiên, tiếp theo cô nghe thấy thím Giang nói:
“Con đã biết thân thế của Lập Đông. Từ nhỏ thằng bé đã lớn lên ở trong khu nhà. Quan hệ với mọi người cũng coi như tốt. Con người của bác gái Trịnh chính là như vậy, nói chị ấy xấu nhưng cũng không xấu lắm. Con vừa mới gả vào đây đã cãi nhau với chị ấy. Người bên ngoài không biết, chỉ sợ sẽ nói xấu vợ chồng các con như thế nào.”
Hà Ngọc Yến cũng không phản bác, cô kiên nhẫn chờ thím Giang nói xong. Lúc này cô mới nói: “Thím, con có thể nói chỉ cần bác gái Trịnh và những người khác của nhà họ Đổng không tới tìm con gây chuyện phiền phức thì con sẽ không kiếm chuyện với bọn họ.”
Đề tài đến đây thì dừng lại, Hà Ngọc Yến cũng về nhà tiếp tục viết kế hoạch cuộc đời của mình. Cô tiện tay ăn mấy miếng thịt heo khô nướng xong từ ngày hôm qua, tâm trạng rất tốt. Còn về phần người khác thấy thế nào thì không phải là chuyện mà cô để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT