Chờ đến khi ăn cơm trưa, cô thuận thế bị Hứa Linh kéo đến căng tin ăn cơm cùng với Lư Đại Nữu.
Lúc ăn cơm có thể thấy nhà Hứa Linh rất có tiền. Đồ thịt lấy nhiều hơn người ta, còn Lư Đại Nữu thì hoàn toàn khác. Cô ấy chỉ lấy bánh bột bắp cùng với canh không mất tiền, như vậy là xong một bữa cơm.
Hà Ngọc Yến lấy đồ ăn của cô ấy khá thanh đạm, nhìn cái bánh bột bắp trong tay Lư Đại Nữu rồi nhìn mái tóc vàng khô của cô ấy, cô cảm thấy hơi khó chịu trong lòng.
Nhưng Hứa Linh cũng không chia sẻ đồ ăn của mình cho Lư Đại Nữu. Lư Đại Nữu cũng bình tĩnh gặm miếng bánh bột bắp kia, dáng vẻ cực kỳ quý trọng. Đến giờ đã đi học được khoảng nửa tháng, hai người khác nhau lại có thể cùng ăn cơm với nhau chứng tỏ cả hai đều thấy rất thoải mái. Hà Ngọc Yến là kẻ đến sau nên không lắm miệng. Vẻ mặt cô như thường, chỉ ăn đồ ăn của mình. Đến khi ngẩng đầu cô đã thấy Cố Kiều đi theo Điền Tâm đến ăn cơm.
Hai người cùng ăn một hộp cơm càng khiến Hà Ngọc Yến thấy nghi ngờ hơn.
Sau khi ăn xong, trên đường về ký túc xá, lúc này Hứa Linh mới nhỏ giọng giải thích cho Hà Ngọc Yến nghe: “Nhà của Đại Nữu ở vùng nông thôn hẻo lánh ở Tây Nam. Cô ấy là người duy nhất thi đậu đại học trong công xã của bọn họ. Nghe nói từ nhỏ cô ấy đã đi theo ông bà cố nội ở chuồng bò để học. Khi cô ấy đến đây toàn bộ người trong thôn, quê nhà, công xã đều cho cô ấy tiền đi đường.” 
Những việc này đều là do Hứa Linh chủ động hỏi Lư Đại Nữu mới biết được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play