Trong phòng bệnh, Cố Học Thiên nằm trên giường bệnh nhìn thấy mẹ và chị ba đã tới. Biểu cảm bực bội trên mặt hơi dịu lại.
Nhưng trong miệng hắn vẫn nói ra lời không khách sáo: “Mẹ, chị ba, cuối cùng hai người cũng tới rồi, có mang đồ ăn cho con không? Đồ ăn ở căn tin này rất khó ăn, lại không cho ăn thịt, miệng con nhạt như con chim rồi đây này.”
Cố Học Phương vừa nghe thì tức giận trợn mắt liếc em trai một cái nhưng cô vẫn bước lên thu dọn đồ cho nó.
“Tạm thời em đừng nghĩ đến việc ăn thịt. Chờ về đến nhà chị hầm canh móng heo cho em ăn. Chị vừa hỏi bác sĩ rồi, tình trạng của em còn phải quan sát thêm hai ngày mới có thể xuất viện.”
Nói tới đây, Cố Học Phương cũng nhịn không được mà thở dài. Người em trai này cứ ra ngoài lái xe chưa được mấy ngày thì đã bị thương. Nếu không thì dứt khoát đổi nghề đi, dù sao đổi công việc tài xế với người khác vẫn rất dễ đổi được một công việc tốt.
Đương nhiên, tạm thời Cố Học Phương không nói ra những suy nghĩ đó. Cô chỉ lải nhải một lúc, thấy mẹ ngồi ở đó không nói lời nào với sắc mặt hoảng hốt. Cô suy nghĩ một lúc, kéo người ra ngoài hỏi rõ ràng.
“Mẹ, mẹ nói đi. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT